Người[Dm] hỡi! Em có nhớ rằng tình ta bấy [Gm] lâu Trời [A7] thu, vàng không gian biết trôi về [Dm] đâu Tình [D7] ơi! Trái tim nhiệm [Gm] mầu Nhắn giúp lòng [Dm] anh Tiếng yêu ngại[A7] ngùng Bờ môi câm [A7] nín.   Vọng [Dm] tiếng! Hồi chuông ngân lắng trong chiều [Gm] vơi Nhuộm [A7] chết, đời rong rêu lá xanh vàng [Dm] rơi Dù [D7] bối rối, đuối...