Capo 4
1. Ơi [Em]em, người tình [C]lỡ, bên ta đời dang [G]dở.
[Em]Đời cho ta yêu [Am]vội, [B7]tình khuyên ta dại [Em]khờ.
Ơi [G]em, người tình [C]lỡ, ta nhớ em chiều [B7]đông.
2. Ơi [Em]em cuộc tình [C]cũ, lao [D]đao bao tháng [G]ngày.
[Em]Tình trông ai xa [Am]vời, [B7]người loanh quanh mệt [Em]nhoài.
Ơi [G]em, người tình [C]lỡ, ta [B7]nhớ em một [Em]đời.
ĐK:
Trả lại cho [G]em giọt nắng bồi [D]hồi
nắng hồng má [G]em thơ [Em]ngây.
Trả lại cho [G]em chiều mưa ướt [C]mát,
giọt mưa vương mềm môi em [G]ngọt.
Nắng tắt chiều [Em]đông, cõi lòng im [D]vắng,
Nhạt môi gầy thầm nếm xa [Em]xôi.
Coda:
Ta trả tình [G]này.
Ta trả đời [C]này.
Về [B7]chốn mơ [E]xưa.
[Em]Đời cho ta yêu [Am]vội, [B7]tình khuyên ta dại [Em]khờ.
Ơi [G]em, người tình [C]lỡ, ta nhớ em chiều [B7]đông.
2. Ơi [Em]em cuộc tình [C]cũ, lao [D]đao bao tháng [G]ngày.
[Em]Tình trông ai xa [Am]vời, [B7]người loanh quanh mệt [Em]nhoài.
Ơi [G]em, người tình [C]lỡ, ta [B7]nhớ em một [Em]đời.
ĐK:
Trả lại cho [G]em giọt nắng bồi [D]hồi
nắng hồng má [G]em thơ [Em]ngây.
Trả lại cho [G]em chiều mưa ướt [C]mát,
giọt mưa vương mềm môi em [G]ngọt.
Nắng tắt chiều [Em]đông, cõi lòng im [D]vắng,
Nhạt môi gầy thầm nếm xa [Em]xôi.
Coda:
Ta trả tình [G]này.
Ta trả đời [C]này.
Về [B7]chốn mơ [E]xưa.