1. Thật [Am] lòng mãi yêu một người suốt [C] kiếp
Đâu ai [F] biết ngã rẽ nhân [G] tình cuộc [C] đời
Biết trách [Dm] ai hay là do số [Em] trời an bài
[F] Nên hai ta đành phải buông [G] xuôi.
2. Còn [Am] đâu mối duyên ngày xưa thắm [C] thiết
Từng quyến [F] luyến nhưng sao hôm [G] nay mất [C]nhau rồi
Thế [Dm] nên hai ta đành thôi xóa [Em] hết bao nhiêu niềm vui
Đành thả [F] trôi tình [G] yêu vô [Am] lối.
ĐK:
Giờ [Am] em bội ước câu [D] thề
Môi sát vai [F] kề bên [G] ai mỗi [C] đêm
Vì [Am] sao người vội sang [D] ngang
Say đắm nồng [F] nàng bên [G] người giàu [Am] sang.
Đành [Am] thế vùi chôn kỷ [D] niệm
Tận sâu nỗi [F] buồn chẳng [G] thể xóa [C] nhòa
Ngậm [Am] ngùi nhìn người bước [D] qua
Cùng ai đi [F] về bên [Em] cuộc tình [Am] mới.
Đâu ai [F] biết ngã rẽ nhân [G] tình cuộc [C] đời
Biết trách [Dm] ai hay là do số [Em] trời an bài
[F] Nên hai ta đành phải buông [G] xuôi.
2. Còn [Am] đâu mối duyên ngày xưa thắm [C] thiết
Từng quyến [F] luyến nhưng sao hôm [G] nay mất [C]nhau rồi
Thế [Dm] nên hai ta đành thôi xóa [Em] hết bao nhiêu niềm vui
Đành thả [F] trôi tình [G] yêu vô [Am] lối.
ĐK:
Giờ [Am] em bội ước câu [D] thề
Môi sát vai [F] kề bên [G] ai mỗi [C] đêm
Vì [Am] sao người vội sang [D] ngang
Say đắm nồng [F] nàng bên [G] người giàu [Am] sang.
Đành [Am] thế vùi chôn kỷ [D] niệm
Tận sâu nỗi [F] buồn chẳng [G] thể xóa [C] nhòa
Ngậm [Am] ngùi nhìn người bước [D] qua
Cùng ai đi [F] về bên [Em] cuộc tình [Am] mới.