1. Biết yêu em là [Em] sai, dẫu chua cay ngày [G] mai
Bởi vì em lả [D] lơi, em đâu yêu thương một [Am] ai
Em lạc bước trong bao cuộc [Em] chơi cứ yêu đương để [G] vui
Em là như thế [D] thôi.
2. Thế nhưng anh vẫn [Em] yêu, có xa em được [G] đâu
Biết là bao dối [D] gian em trao cho anh từ [Am] lâu
Nhưng sợ mất em trong tầm [Em] tay sẽ xa anh từ [G] đây
Nên là bao đắng [D] cay bao nhiêu lâu nay chỉ riêng [Am] anh
Âm thầm gánh [B7] hết.
ĐK:
Dù ai cũng [C] nói chớ có dây [G] dưa vào em
Sẽ gánh buồn [D] đau do em đâu có [Em] yêu chân thành
Và anh cũng [C] biết ở bên em [G] có biết bao người
[D] Em đâu yêu mỗi [Em] anh.
Tình yêu là [C] thế khó nói nên [G] cho dù anh
Biết hết về [D] em nhưng anh không thể [Em] ngăn tim mình
Chỉ cầu mong [C] em hiểu được để [D] em yêu anh thật [Em] lòng.
Tình [Am] cảm mấy ai mà [Em] ngăn được
Đừng [C] trách nếu yêu [G] ai trong đắng [D] cay là ngu [B7] ngơ.
Bởi vì em lả [D] lơi, em đâu yêu thương một [Am] ai
Em lạc bước trong bao cuộc [Em] chơi cứ yêu đương để [G] vui
Em là như thế [D] thôi.
2. Thế nhưng anh vẫn [Em] yêu, có xa em được [G] đâu
Biết là bao dối [D] gian em trao cho anh từ [Am] lâu
Nhưng sợ mất em trong tầm [Em] tay sẽ xa anh từ [G] đây
Nên là bao đắng [D] cay bao nhiêu lâu nay chỉ riêng [Am] anh
Âm thầm gánh [B7] hết.
ĐK:
Dù ai cũng [C] nói chớ có dây [G] dưa vào em
Sẽ gánh buồn [D] đau do em đâu có [Em] yêu chân thành
Và anh cũng [C] biết ở bên em [G] có biết bao người
[D] Em đâu yêu mỗi [Em] anh.
Tình yêu là [C] thế khó nói nên [G] cho dù anh
Biết hết về [D] em nhưng anh không thể [Em] ngăn tim mình
Chỉ cầu mong [C] em hiểu được để [D] em yêu anh thật [Em] lòng.
Tình [Am] cảm mấy ai mà [Em] ngăn được
Đừng [C] trách nếu yêu [G] ai trong đắng [D] cay là ngu [B7] ngơ.