1. Trời [Em] sinh chân ngắn có làm sao
Cớ chi xấu [D] hổ phải tự hào em [G] ơi
Chân [Em] dài là vợ của người [Am] ta
Còn em chân [B7] ngắn mới là vợ [Em] anh
Vì [Em] em chân ngắn mỏng manh
Việc to việc [D] lớn mới cần tới [G] anh
Nếu [Em] mà em to khỏe như [Am] anh
Thì việc đâu [B7] nữa để anh giành [Em] làm
ĐK:
Thương [D] em, yêu [Em] em vì tính dịu [Am] dàng
Chịu thương chịu [B7] khó xóm làng ngợi [Em] khen
Dù [D] rằng đời [G] nghèo hạnh phúc có mong [Em] manh
Cùng anh chia [B7] sớt nắng mưa em cũng [Em] đành.
Thương [D] anh bao [G] năm em tần tảo vì [Em] anh
Mà em có [D] trách hoặc nửa lời thở [G] than
Dù [Em] nghèo, dù nghèo cuộc sống có gian [Am] nan
Cùng anh chia [B7] sớt đắng cay em chẳng [Em] màng.
2. Trời [Em] sinh chân có gì đâu
Cớ chi xấu [D] hổ phải tự hào lên [G] em
Chân [Em] dài là vợ của đại [Am] gia
Còn em chân [B7] ngắn mới là vợ [Em] anh.
Vì [Em] em chân ngắn mỏng manh
Việc to việc [D] lớn mới cần tới [G] anh
Nếu [Em] mà em to khỏe như [Am] anh
Thì việc đâu [B7] nữa để anh giành [Em] làm.
ĐK:
Thương [D] em, yêu [Em] em vì tính dịu [Am] dàng
Chịu thương chịu [B7] khó xóm làng ngợi [Em] khen
Dù [D] rằng đời [G] nghèo hạnh phúc có mong [Em] manh
Cùng anh chia [B7] sớt nắng mưa em cũng [Em] đành.
Thương [D] anh bao [G] năm em tần tảo vì [Em] anh
Mà em có [D] trách hoặc nửa lời thở [G] than
Dù [Em] nghèo, dù nghèo cuộc sống có gian [Am] nan
Cùng anh chia [B7] sớt đắng cay em chẳng [Em] màng.
Đôi [D] ta chung [Bm] tay xây hạnh phúc ngày [Em] mai
Thương nhau đến [D] lúc bạc đầu vẫn [G] thương
Vợ [Em] chồng đồng lòng tát cạn biển [Am] đông
Cùng nhau chia [B7] sớt đắng cay mặn [Em] nồng.
Cớ chi xấu [D] hổ phải tự hào em [G] ơi
Chân [Em] dài là vợ của người [Am] ta
Còn em chân [B7] ngắn mới là vợ [Em] anh
Vì [Em] em chân ngắn mỏng manh
Việc to việc [D] lớn mới cần tới [G] anh
Nếu [Em] mà em to khỏe như [Am] anh
Thì việc đâu [B7] nữa để anh giành [Em] làm
ĐK:
Thương [D] em, yêu [Em] em vì tính dịu [Am] dàng
Chịu thương chịu [B7] khó xóm làng ngợi [Em] khen
Dù [D] rằng đời [G] nghèo hạnh phúc có mong [Em] manh
Cùng anh chia [B7] sớt nắng mưa em cũng [Em] đành.
Thương [D] anh bao [G] năm em tần tảo vì [Em] anh
Mà em có [D] trách hoặc nửa lời thở [G] than
Dù [Em] nghèo, dù nghèo cuộc sống có gian [Am] nan
Cùng anh chia [B7] sớt đắng cay em chẳng [Em] màng.
2. Trời [Em] sinh chân có gì đâu
Cớ chi xấu [D] hổ phải tự hào lên [G] em
Chân [Em] dài là vợ của đại [Am] gia
Còn em chân [B7] ngắn mới là vợ [Em] anh.
Vì [Em] em chân ngắn mỏng manh
Việc to việc [D] lớn mới cần tới [G] anh
Nếu [Em] mà em to khỏe như [Am] anh
Thì việc đâu [B7] nữa để anh giành [Em] làm.
ĐK:
Thương [D] em, yêu [Em] em vì tính dịu [Am] dàng
Chịu thương chịu [B7] khó xóm làng ngợi [Em] khen
Dù [D] rằng đời [G] nghèo hạnh phúc có mong [Em] manh
Cùng anh chia [B7] sớt nắng mưa em cũng [Em] đành.
Thương [D] anh bao [G] năm em tần tảo vì [Em] anh
Mà em có [D] trách hoặc nửa lời thở [G] than
Dù [Em] nghèo, dù nghèo cuộc sống có gian [Am] nan
Cùng anh chia [B7] sớt đắng cay em chẳng [Em] màng.
Đôi [D] ta chung [Bm] tay xây hạnh phúc ngày [Em] mai
Thương nhau đến [D] lúc bạc đầu vẫn [G] thương
Vợ [Em] chồng đồng lòng tát cạn biển [Am] đông
Cùng nhau chia [B7] sớt đắng cay mặn [Em] nồng.