1. Vùng trần gian bao đổi [Am] thay
Và bao đắng [F] cay
Thầy vẫn [Dm] thế yêu thương đong [E7] đầy.
2. Ngày ngày bao nhiêu nỗi [Am] lo
Để cho đàn [F] con
Được bình yên trong bước [Dm] chân
Đi về nơi ánh [E7] sáng.
T-ĐK:
Ngày [Am] trôi đời trôi
Phong [C] ba cứ [G] gieo lên bước [Am] thầy
Chông [G] gai cứ gieo bao đắng [C] cay trên đường thầy [E7] đi.
ĐK:
[C] Thầy ơi thầy ơi
Thương thầy [Am] đi sớm về tối
Qua trùng [F] khơi núi [C] đồi
Mang niềm [Em] tin đến cuộc [Am] đời.
[C] Thầy ơi thầy ơi
Con nghẹn [Am] ngào chẳng thể nói
Khi nhìn [F] vai áo [C] bạc
Trăng tàn [Em] dần theo mây
Lòng thương [F] lắm thầy [G] ơi có [Am] hay.
Và bao đắng [F] cay
Thầy vẫn [Dm] thế yêu thương đong [E7] đầy.
2. Ngày ngày bao nhiêu nỗi [Am] lo
Để cho đàn [F] con
Được bình yên trong bước [Dm] chân
Đi về nơi ánh [E7] sáng.
T-ĐK:
Ngày [Am] trôi đời trôi
Phong [C] ba cứ [G] gieo lên bước [Am] thầy
Chông [G] gai cứ gieo bao đắng [C] cay trên đường thầy [E7] đi.
ĐK:
[C] Thầy ơi thầy ơi
Thương thầy [Am] đi sớm về tối
Qua trùng [F] khơi núi [C] đồi
Mang niềm [Em] tin đến cuộc [Am] đời.
[C] Thầy ơi thầy ơi
Con nghẹn [Am] ngào chẳng thể nói
Khi nhìn [F] vai áo [C] bạc
Trăng tàn [Em] dần theo mây
Lòng thương [F] lắm thầy [G] ơi có [Am] hay.