Rồi thời gian [C]sẽ dẫn em [D]đi qua những lỡ làng mà mình [Bm]đã…. [Em]
Rồi [C]cũng đến lúc em đổi khác đi soi [D]gương lâu hơn mỗi ngày
1 nửa yêu [Bm]thương trong em chắc đã thay [Em]tên
Khi [C]yêu đương con tim vốn luôn [D]chật chội nên em đặt [Bm]anh ra xa
lồng ngực dẫu đắn [Em]đo
Nhiều hơn đôi [C]mươi để có thể nói em [D]vẫn ngây thơ
Để [Bm]có thể nhắm mắt mà [Em]yêu đắm đuối
Và bỏ lại [C]sau lưng em tất cả những [D]điều ngọt ngào nhất
Mà [Bm]đôi tay anh nâng niu bấy [Em]lâu
Rồi thời gian [C]sẽ dẫn em [D]đi qua những lỡ làng mà mình [Bm]đã dấu đi như [Em]chưa từng
Nguội lạnh theo hơi ấm nhạt màu x2
(Giữa [C]bóng tối ánh sang em dứt [D]khoát đi, [Bm]nơi đâu cho em thật sự [Em]yên lành)
Rồi thời gian [C]sẽ nói với [D]em rằng bên anh
chỉ là mộng [Bm]ước với nước mắt đẫm đôi bờ [Em]mi..
(Dừng chân nơi [C]giữa bóng tối ánh sáng em
dứt [D]khoát đi, [Bm]nơi đâu cho em thật sự yên [Em]lành)
Tương tự: - [C]- [D]- [Bm] [Em]
Anh vẫn luôn mong trong đời này được có
Em cạnh bên anh và mình cùng vượt khó
Khi mà đôi bàn tay chợt buông nụ hôn giờ ko còn vương trên đôi bờ môi
lạnh tanh của anh
Nhìn em vội đi về nơi thật xa và bao ngày qua
Anh luôn biết rằng mất nhau làm mình rất đau, tổn thất sau khi em
Vậy thì cất nhau trong nỗi đau và nước mắt lau thật mau khi nhìn về phía sau
Anh đã nhiều lần làm nhòe 2 dòng kẻ mắt
Nhưng đã có người làm mờ đi vết son môi
Anh tự cho phép mình đi vào bế tắc
Nỗi đau này sau bao ngày vẫn nuốt ko trôi
Ko xa đâu em ơi nhưng sao chênh vênh
Anh ko ra khơi nhưng sao lênh đênh
Ánh đèn đường đã tắt, nụ hoa quỳnh xuống sắc,
con tim anh đau thắt vì thời gian sẽ
Rồi thời gian [C]sẽ dẫn em [D]đi qua những lỡ làng mà mình [Bm]đã dấu đi như [Em]chưa từng
Nguội lạnh theo hơi ấm nhạt màu
(Giữa [C]bóng tối ánh sang em dứt [D]khoát đi, [Bm]nơi đâu cho em thật sự [Em]yên lành)
Rồi thời gian [C]sẽ nói với [D]em rằng bên anh
chỉ là mộng [Bm]ước với nước mắt đẫm đôi bờ [Em]mi...
(Dừng chân nơi [C]giữa bóng tối ánh sáng em dứt
[D]khoát đi, [Bm]nơi đâu cho em thật sự yên [Em]lành)
Và ai [C]đó mang em đi xa dần
[D]Lắng nghe tim anh đôi lần
[Bm]Xót xa khi em ko cần mình gần bên [Em]nhau
Vì thời gian [C]sẽ ko trôi êm đềm
[D]Giống như khi đôi môi mềm
Còn ấm [Bm]đam mê như ban đầu để [D]miền yêu thương khép [C]lại
Uhhh anh đã cố [D]nói em khi bên anh chỉ là mộng [Bm]ước
[Em]Nguội lạnh theo hơi ấm nhạt [C]màu
[D]Nguội lạnh theo hơi ấm nhạt [Bm]màu.... [Em]
Rồi thời gian [C]sẽ dẫn em [D]đi qua những lỡ làng mà mình [Bm]đã dấu đi như [Em]chưa từng
Nguội lạnh theo hơi ấm nhạt màu
(Giữa [C]bóng tối ánh sang em dứt [D]khoát đi, [Bm]nơi đâu cho em thật sự [Em]yên lành)
Rồi thời gian [C]sẽ nói với [D]em rằng bên anh
chỉ là mộng [Bm]ước với nước mắt đẫm đôi bờ [Em]mi...
(Dừng chân nơi [C]giữa bóng tối ánh sáng em dứt
[D]khoát đi, [Bm]nơi đâu cho em thật sự yên [Em]lành)
Rồi [C]cũng đến lúc em đổi khác đi soi [D]gương lâu hơn mỗi ngày
1 nửa yêu [Bm]thương trong em chắc đã thay [Em]tên
Khi [C]yêu đương con tim vốn luôn [D]chật chội nên em đặt [Bm]anh ra xa
lồng ngực dẫu đắn [Em]đo
Nhiều hơn đôi [C]mươi để có thể nói em [D]vẫn ngây thơ
Để [Bm]có thể nhắm mắt mà [Em]yêu đắm đuối
Và bỏ lại [C]sau lưng em tất cả những [D]điều ngọt ngào nhất
Mà [Bm]đôi tay anh nâng niu bấy [Em]lâu
Rồi thời gian [C]sẽ dẫn em [D]đi qua những lỡ làng mà mình [Bm]đã dấu đi như [Em]chưa từng
Nguội lạnh theo hơi ấm nhạt màu x2
(Giữa [C]bóng tối ánh sang em dứt [D]khoát đi, [Bm]nơi đâu cho em thật sự [Em]yên lành)
Rồi thời gian [C]sẽ nói với [D]em rằng bên anh
chỉ là mộng [Bm]ước với nước mắt đẫm đôi bờ [Em]mi..
(Dừng chân nơi [C]giữa bóng tối ánh sáng em
dứt [D]khoát đi, [Bm]nơi đâu cho em thật sự yên [Em]lành)
Tương tự: - [C]- [D]- [Bm] [Em]
Anh vẫn luôn mong trong đời này được có
Em cạnh bên anh và mình cùng vượt khó
Khi mà đôi bàn tay chợt buông nụ hôn giờ ko còn vương trên đôi bờ môi
lạnh tanh của anh
Nhìn em vội đi về nơi thật xa và bao ngày qua
Anh luôn biết rằng mất nhau làm mình rất đau, tổn thất sau khi em
Vậy thì cất nhau trong nỗi đau và nước mắt lau thật mau khi nhìn về phía sau
Anh đã nhiều lần làm nhòe 2 dòng kẻ mắt
Nhưng đã có người làm mờ đi vết son môi
Anh tự cho phép mình đi vào bế tắc
Nỗi đau này sau bao ngày vẫn nuốt ko trôi
Ko xa đâu em ơi nhưng sao chênh vênh
Anh ko ra khơi nhưng sao lênh đênh
Ánh đèn đường đã tắt, nụ hoa quỳnh xuống sắc,
con tim anh đau thắt vì thời gian sẽ
Rồi thời gian [C]sẽ dẫn em [D]đi qua những lỡ làng mà mình [Bm]đã dấu đi như [Em]chưa từng
Nguội lạnh theo hơi ấm nhạt màu
(Giữa [C]bóng tối ánh sang em dứt [D]khoát đi, [Bm]nơi đâu cho em thật sự [Em]yên lành)
Rồi thời gian [C]sẽ nói với [D]em rằng bên anh
chỉ là mộng [Bm]ước với nước mắt đẫm đôi bờ [Em]mi...
(Dừng chân nơi [C]giữa bóng tối ánh sáng em dứt
[D]khoát đi, [Bm]nơi đâu cho em thật sự yên [Em]lành)
Và ai [C]đó mang em đi xa dần
[D]Lắng nghe tim anh đôi lần
[Bm]Xót xa khi em ko cần mình gần bên [Em]nhau
Vì thời gian [C]sẽ ko trôi êm đềm
[D]Giống như khi đôi môi mềm
Còn ấm [Bm]đam mê như ban đầu để [D]miền yêu thương khép [C]lại
Uhhh anh đã cố [D]nói em khi bên anh chỉ là mộng [Bm]ước
[Em]Nguội lạnh theo hơi ấm nhạt [C]màu
[D]Nguội lạnh theo hơi ấm nhạt [Bm]màu.... [Em]
Rồi thời gian [C]sẽ dẫn em [D]đi qua những lỡ làng mà mình [Bm]đã dấu đi như [Em]chưa từng
Nguội lạnh theo hơi ấm nhạt màu
(Giữa [C]bóng tối ánh sang em dứt [D]khoát đi, [Bm]nơi đâu cho em thật sự [Em]yên lành)
Rồi thời gian [C]sẽ nói với [D]em rằng bên anh
chỉ là mộng [Bm]ước với nước mắt đẫm đôi bờ [Em]mi...
(Dừng chân nơi [C]giữa bóng tối ánh sáng em dứt
[D]khoát đi, [Bm]nơi đâu cho em thật sự yên [Em]lành)