[G] tôi không hay thích [D] đi la cà khi không có [C] anh em [D]
[G] nhưng đêm hôm thích [D] đi lang thang khi chỉ có [C] riêng tôi [D]
gọi 1 [Bm] ly trà nóng với [E] điếu thăng long, chỉ còn tiếng [C] rao của xe hàng [D] rong
chẳng còn ồn [Bm] ào, chẳng có tiếng [E] xe kêu gào
chỉ tôi với [C] những con đường, nhìn thành phố [D] tôi dễ thương [D7]
và [C] chắc ông nên một [D] lần xuống phố - vào [Bm] lúc đêm khuya, đèn [E] đường đã rõ
để [C] thấy phố quen ban [D] ngày, chợt yên [G] ắng thay [G7]
hãy [C] cứ thong dong đi [D] dạo thật lâu, và [Bm] sáng hôm sau cứ [E] ngủ thật sâu
chỉ cần nghĩ [C] đến vậy thôi, [D] là đã thấy đáng [G] yêu rồi
[G] đông đang sang, đêm cũng [D] rét hơn rồi, nên thôi cứ [C] ở nhà [D]
[G] đi công viên sớm [D] mai với tôi nên không thức [C] khuya nha [D]
chạy 1 [Bm] vòng công viên thấy [E] cũng như mình, mọi người cũng [C] đang đón mong bình [D] minh
hàng [Bm] ăn gần nhà tôi đã [E] có khách ngồi, mặt trời đã [C] lên kia rồi, một ngày mới [D] đã lên rồi [D7]
buổi [C] sáng đôi khi nên [D] dậy thật sớm - để [Bm] thấy hơi sương, đông [E] vừa mới chớm
để [C] thấy xung quanh trong [D] lành, và xanh [G] mát hơn [G7]
đặt [C] báo thức lúc sáu [D] giờ ba mươi, làm [Bm] bát bún riêu, xong [E] rồi thảnh thơi
ngồi nhâm nhi [C] tách cà phê, [D] cùng 1 điếu thăng [G] long mềm
dậy [C] sớm thức khuya 2 [D] việc quá khó
vì thành [Bm] phố chúng ta nó [E] tuyệt vậy đó, dù [C] sớm mai hay đêm [D] dài thì vẫn [G] quá nên thơ [G7]
vậy [C] có đi đâu ông [D] gọi tôi với, để [Bm] xách ghi ta tôi [E] và ông chơi
chỉ cần nghĩ [C] đến vậy thôi, [D] là đã thấy quá [G] vui rồi
vậy nên xuống [C] phố cùng tôi, [D] dù là sớm hay [G] khuya rồi.
[G] nhưng đêm hôm thích [D] đi lang thang khi chỉ có [C] riêng tôi [D]
gọi 1 [Bm] ly trà nóng với [E] điếu thăng long, chỉ còn tiếng [C] rao của xe hàng [D] rong
chẳng còn ồn [Bm] ào, chẳng có tiếng [E] xe kêu gào
chỉ tôi với [C] những con đường, nhìn thành phố [D] tôi dễ thương [D7]
và [C] chắc ông nên một [D] lần xuống phố - vào [Bm] lúc đêm khuya, đèn [E] đường đã rõ
để [C] thấy phố quen ban [D] ngày, chợt yên [G] ắng thay [G7]
hãy [C] cứ thong dong đi [D] dạo thật lâu, và [Bm] sáng hôm sau cứ [E] ngủ thật sâu
chỉ cần nghĩ [C] đến vậy thôi, [D] là đã thấy đáng [G] yêu rồi
[G] đông đang sang, đêm cũng [D] rét hơn rồi, nên thôi cứ [C] ở nhà [D]
[G] đi công viên sớm [D] mai với tôi nên không thức [C] khuya nha [D]
chạy 1 [Bm] vòng công viên thấy [E] cũng như mình, mọi người cũng [C] đang đón mong bình [D] minh
hàng [Bm] ăn gần nhà tôi đã [E] có khách ngồi, mặt trời đã [C] lên kia rồi, một ngày mới [D] đã lên rồi [D7]
buổi [C] sáng đôi khi nên [D] dậy thật sớm - để [Bm] thấy hơi sương, đông [E] vừa mới chớm
để [C] thấy xung quanh trong [D] lành, và xanh [G] mát hơn [G7]
đặt [C] báo thức lúc sáu [D] giờ ba mươi, làm [Bm] bát bún riêu, xong [E] rồi thảnh thơi
ngồi nhâm nhi [C] tách cà phê, [D] cùng 1 điếu thăng [G] long mềm
dậy [C] sớm thức khuya 2 [D] việc quá khó
vì thành [Bm] phố chúng ta nó [E] tuyệt vậy đó, dù [C] sớm mai hay đêm [D] dài thì vẫn [G] quá nên thơ [G7]
vậy [C] có đi đâu ông [D] gọi tôi với, để [Bm] xách ghi ta tôi [E] và ông chơi
chỉ cần nghĩ [C] đến vậy thôi, [D] là đã thấy quá [G] vui rồi
vậy nên xuống [C] phố cùng tôi, [D] dù là sớm hay [G] khuya rồi.