1. Ánh đèn [Em] vàng thấp thoáng dưới hàng cây đêm buồn mưa nhạt nhòa
Đường về khuya độc [C] bước khoắc khoải niềm ưu [G] tư
Lang [Am] thang tìm quên [B7] lãng với nỗi đau ngập [Em] lòng.
2. Hết thật [Em] rồi em nhớ người tình xưa bên tôi như người lạ
Tìm vui em bỏ [C] hết chữ tào khang bẻ [G] đôi
Đông qua mấy [B7] nỗi gối mỏi em có [Em] vui.
ĐK:
Thế [Em] gian đời lọc lừa gian [C] dối
Thế nhân [E7] tình bạc trắng như [Am] vôi
Nhân sinh có mấy ngày [B7] vui
Chuyện [Em] mình đâu phải trò [Am] chơi
Em buông lời [B7] hứa chôn vùi cuộc tình [Em] tôi.
3. Nỗi đau [Em] vùi day dứt đời tìm quên tìm quên cùng men rượu
Rượu trà say rồi [C] hết say tình say mãi [G] thôi
Yêu đương chi [B7] hỡi để rồi tim nát [Em] tan.
Đường về khuya độc [C] bước khoắc khoải niềm ưu [G] tư
Lang [Am] thang tìm quên [B7] lãng với nỗi đau ngập [Em] lòng.
2. Hết thật [Em] rồi em nhớ người tình xưa bên tôi như người lạ
Tìm vui em bỏ [C] hết chữ tào khang bẻ [G] đôi
Đông qua mấy [B7] nỗi gối mỏi em có [Em] vui.
ĐK:
Thế [Em] gian đời lọc lừa gian [C] dối
Thế nhân [E7] tình bạc trắng như [Am] vôi
Nhân sinh có mấy ngày [B7] vui
Chuyện [Em] mình đâu phải trò [Am] chơi
Em buông lời [B7] hứa chôn vùi cuộc tình [Em] tôi.
3. Nỗi đau [Em] vùi day dứt đời tìm quên tìm quên cùng men rượu
Rượu trà say rồi [C] hết say tình say mãi [G] thôi
Yêu đương chi [B7] hỡi để rồi tim nát [Em] tan.