Tone Hương Lan là Bm. Capo 2 chơi Am
Em đã [Am] nghe mùa xuân đến [Am7]đây
Hoa lá [Dm] say trong hạnh phúc [Am] đầy
Em đã [Dm6] đi trong giấc mơ [Am]dài
Trên đỉnh [E]yêu hồn hoa ngất [Am] ngây
Như cánh [Am] chim trời cao vút [Am7]bay
Theo sóng [Dm] đưa con thuyền tách [Am] rời
Em đã [Dm6] nghe tan tác cuối [Am]trời
Giông tố [E]lên ngày vui đổi [Am] thay
1. [A] Chiều rơi trên vùng núi [E] cao bóng mây về che [A] khuất lưng đèo [D] [A]
Đàn chim non ngơ ngác bóng đêm đi tìm [E] nhau
[A] Người đang âm thầm vấn [E] vương bóng ai mà đôi [A] mắt xa vời [D] [A]
[E7] Nay mất nhau trong đời thôn vắng cũng buồn [A] theo [D] [A]
ĐK: [D] Tình rừng xanh tình băng giá đời lữ khách một lần [A] qua
[E] Duyên chưa mặn mà em đã nghe sầu phôi [A] pha [A7]
[D] Cuộc tình đi vào tan vỡ làn nước mắt trôi ngày [A] thơ
[E7]Anh ơi bao giờ con nước xưa tìm đò [A] ngơ
2. [A] Rừng ơi có phải kiếp [E] hoa sơn khê dành xanh [A] lá cây rừng [D] [A]
Sầu vương theo năm [D] tháng với khúc ca buồn [E] tênh
[A] Người ơi sao đành bỏ [E] đi héo hon đời hoa [A] Lúc xuân thì [D] [A]
[E] Ai biết chăng núi rừng thương nhớ thương người [A] đi [D] [A]
Hoa lá [Dm] say trong hạnh phúc [Am] đầy
Em đã [Dm6] đi trong giấc mơ [Am]dài
Trên đỉnh [E]yêu hồn hoa ngất [Am] ngây
Như cánh [Am] chim trời cao vút [Am7]bay
Theo sóng [Dm] đưa con thuyền tách [Am] rời
Em đã [Dm6] nghe tan tác cuối [Am]trời
Giông tố [E]lên ngày vui đổi [Am] thay
1. [A] Chiều rơi trên vùng núi [E] cao bóng mây về che [A] khuất lưng đèo [D] [A]
Đàn chim non ngơ ngác bóng đêm đi tìm [E] nhau
[A] Người đang âm thầm vấn [E] vương bóng ai mà đôi [A] mắt xa vời [D] [A]
[E7] Nay mất nhau trong đời thôn vắng cũng buồn [A] theo [D] [A]
ĐK: [D] Tình rừng xanh tình băng giá đời lữ khách một lần [A] qua
[E] Duyên chưa mặn mà em đã nghe sầu phôi [A] pha [A7]
[D] Cuộc tình đi vào tan vỡ làn nước mắt trôi ngày [A] thơ
[E7]Anh ơi bao giờ con nước xưa tìm đò [A] ngơ
2. [A] Rừng ơi có phải kiếp [E] hoa sơn khê dành xanh [A] lá cây rừng [D] [A]
Sầu vương theo năm [D] tháng với khúc ca buồn [E] tênh
[A] Người ơi sao đành bỏ [E] đi héo hon đời hoa [A] Lúc xuân thì [D] [A]
[E] Ai biết chăng núi rừng thương nhớ thương người [A] đi [D] [A]