1. Giờ đã hiểu rồi tình yêu đắng [Am]cay
Còn gắn làm [Em7]sao mảnh gương vỡ [Am]rồi
Tụi mình đâu có ngày [G]mai
Nhọc nhằn một thân lối [C]về
Mình yêu nhau chỉ thêm khổ [Em]đau.
2. Tình duyên lỡ làng nào có trách [Am]chi
Mình có phải [Em]đâu tình nghĩa vợ [Am]chồng
Vậy là giải thoát đời [G]nhau
Để rồi đường tơ lỗi [Em7]nhịp
Nổi trôi trong thế sự mênh [Am]mông.
ĐK
Ly [G]tan xin chớ oán [Am]than
Mình chúc phúc cho người đến [Am]sau
Tháng năm xóa hết lời [Dm]thương
Có yêu cũng chẳng sum [C]vầy
[Dm]Đừng gọi tên [Em7]nhau
Để cho bớt [Am]đau.
3. Giờ chắc yên bình hạnh phúc biết [Am]bao
Ngày đó người [Em]không vội vã chia [Am]lìa
Mộng vàng độ mấy nở [Dm]hoa
Ngậm ngùi đành xin cuối [Em7]mặt
Để yêu thương nhuốm sầu tơ [Am]vương.
Còn gắn làm [Em7]sao mảnh gương vỡ [Am]rồi
Tụi mình đâu có ngày [G]mai
Nhọc nhằn một thân lối [C]về
Mình yêu nhau chỉ thêm khổ [Em]đau.
2. Tình duyên lỡ làng nào có trách [Am]chi
Mình có phải [Em]đâu tình nghĩa vợ [Am]chồng
Vậy là giải thoát đời [G]nhau
Để rồi đường tơ lỗi [Em7]nhịp
Nổi trôi trong thế sự mênh [Am]mông.
ĐK
Ly [G]tan xin chớ oán [Am]than
Mình chúc phúc cho người đến [Am]sau
Tháng năm xóa hết lời [Dm]thương
Có yêu cũng chẳng sum [C]vầy
[Dm]Đừng gọi tên [Em7]nhau
Để cho bớt [Am]đau.
3. Giờ chắc yên bình hạnh phúc biết [Am]bao
Ngày đó người [Em]không vội vã chia [Am]lìa
Mộng vàng độ mấy nở [Dm]hoa
Ngậm ngùi đành xin cuối [Em7]mặt
Để yêu thương nhuốm sầu tơ [Am]vương.