1. Anh [Bb] đang lang thang ngoài phố mưa [C] rơi thật nhiều
Mưa [Am] ướt vai áo anh giữa dòng [Dm] người qua
Anh [Bb] vẫn phải đang tìm cách để [C] quên một người
Mà không [Am] phải giữ lấy những yêu [Dm] thương.
Người ta đã [Bb] nắm tay em, anh phải [C] buông tay
Bởi [Am] vì tình yêu không thể dành cho [Dm] ba người
Rồi trong đêm [Bb] vắng cô đơn anh biết [C] làm sao đây
Nhìn vào [Am] đêm nỗi nhớ em nhiều [Dm] hơn.
ĐK:
Anh đang buồn [Bb] lắm em ơi vì tình ta chấm [C] hết bất ngờ
Em đi để [Am] anh lại đây với nỗi đau [Dm] đến vô bờ
Bao nhiêu ngày [Bb] qua anh vẫn tìm em giữ [C] dòng đời trôi
Tình cờ gặp [Am] em, em nhìn anh quá [Dm] xa lạ.
Anh đứng ở [Bb] góc phố ấy nhìn em nhưng không [C] nói nên lời
Rồi anh tự [Am] biết rằng từ nay anh mất [Dm] em thật rồi
Anh nép vào [Bb] trong dòng người đi qua đứng [C] lặng nhìn em
Để [Am] rồi tạm biệt em lần [Dm] cuối.
Mưa [Am] ướt vai áo anh giữa dòng [Dm] người qua
Anh [Bb] vẫn phải đang tìm cách để [C] quên một người
Mà không [Am] phải giữ lấy những yêu [Dm] thương.
Người ta đã [Bb] nắm tay em, anh phải [C] buông tay
Bởi [Am] vì tình yêu không thể dành cho [Dm] ba người
Rồi trong đêm [Bb] vắng cô đơn anh biết [C] làm sao đây
Nhìn vào [Am] đêm nỗi nhớ em nhiều [Dm] hơn.
ĐK:
Anh đang buồn [Bb] lắm em ơi vì tình ta chấm [C] hết bất ngờ
Em đi để [Am] anh lại đây với nỗi đau [Dm] đến vô bờ
Bao nhiêu ngày [Bb] qua anh vẫn tìm em giữ [C] dòng đời trôi
Tình cờ gặp [Am] em, em nhìn anh quá [Dm] xa lạ.
Anh đứng ở [Bb] góc phố ấy nhìn em nhưng không [C] nói nên lời
Rồi anh tự [Am] biết rằng từ nay anh mất [Dm] em thật rồi
Anh nép vào [Bb] trong dòng người đi qua đứng [C] lặng nhìn em
Để [Am] rồi tạm biệt em lần [Dm] cuối.