nhạc Anh Bằng
thơ Đỗ Tiến Đức
1. Anh không còn đôi [Am] chân lướt trên sàn khiêu vũ
Anh không còn đôi [Dm] tay gối đầu đêm em [Am] ngủ
Anh không toàn hình [Dm] hài sống trên đường trên [Em] phố
Đời anh như nấm [E7] mộ chôn xác [F] khô. [E7]
2. Anh không còn con [Am] tim nóng như ngày xưa đó
Em không còn theo [Dm] anh chiến trường đêm gian [Am] khổ
Anh bây giờ chỉ [Dm] còn đẫm linh hồn nước [Em] mắt
Tình yêu thương vẫn [E7] đầy dâng nước [Am] non.
ĐK:
[Am] Anh ngày xưa ngày xưa là thiên thần mũ đỏ
Là mũ xanh oai [E7] hùng biên thùy anh trấn thủ
[Am] Anh là lính hải quân là nghĩa quân gian khổ
Là mũ nâu tung [E7] hoành bao sống chết coi [Am] khinh.
3. Anh không còn đôi [Am] chân với em chiều đi phố
Anh không còn đôi [Dm] tay khoác vòng eo em [Am] nhỏ
Anh bây giờ là [Dm] người phế nhân vì Tổ [Em] quốc
Buồn vui anh vẫn [E7] cười qua kiếp [Am] này.
Anh không còn đôi [Dm] tay gối đầu đêm em [Am] ngủ
Anh không toàn hình [Dm] hài sống trên đường trên [Em] phố
Đời anh như nấm [E7] mộ chôn xác [F] khô. [E7]
2. Anh không còn con [Am] tim nóng như ngày xưa đó
Em không còn theo [Dm] anh chiến trường đêm gian [Am] khổ
Anh bây giờ chỉ [Dm] còn đẫm linh hồn nước [Em] mắt
Tình yêu thương vẫn [E7] đầy dâng nước [Am] non.
ĐK:
[Am] Anh ngày xưa ngày xưa là thiên thần mũ đỏ
Là mũ xanh oai [E7] hùng biên thùy anh trấn thủ
[Am] Anh là lính hải quân là nghĩa quân gian khổ
Là mũ nâu tung [E7] hoành bao sống chết coi [Am] khinh.
3. Anh không còn đôi [Am] chân với em chiều đi phố
Anh không còn đôi [Dm] tay khoác vòng eo em [Am] nhỏ
Anh bây giờ là [Dm] người phế nhân vì Tổ [Em] quốc
Buồn vui anh vẫn [E7] cười qua kiếp [Am] này.