1. Một ngày [G] dài khi vắng hình [D] dung
Của người tôi [Em] yêu ôi sao thấy quá [D] quạnh hiu
Chạnh [C] lòng bồi hồi tự mình đếm [Bm] mây rồi sao với trăng [G] đêm
[Am] Ngày ôi sao dài [D] hơn.
Khi còn [G] em chẳng có ngày [Em] đêm
Một ngày [Bm] ngắn thấm thoát thật [C] quá nhanh
Ngày hôm [Am] nay trôi qua rất [Em] dài
Vì tình hôm [Am] qua đã không [D] còn.
2. Tình của [G] mình nuôi sống ngày [D] đêm
Một ngày trôi [Em] qua như đang chưa bắt [D] đầu yêu
Khi tình [C] tôi không sao đẹp bằng ước [Bm] mơ về hạnh phúc của [G] người
[Am] Thì thôi em về [D] nhé.
Em là [G] lẽ sống của đời [Em] anh
Khi vừa [Bm] đến đã thắp sáng đời [C] tối tăm
Tình của [Am] anh chưa trao hết đến [Em] người
Để trả nợ [Am] em cho trọn nghĩa ân [G] tình.
ĐK:
Ngày không [G] em anh đây làm sao cho hết [Em] ngày
Sáng đêm dường như chỉ có [Am] anh với anh quây [Em] quần
[C] Khi không em tìm nơi khoả [Bm] lấp những lúc anh nghĩ về
[Am] Khi thời gian anh đây sống vui cùng [D] em.
Ngày không [G] em anh đây làm sao cho hết [Em] ngày
Hết trông rồi mong cho đến [Am] đêm cho chóng qua một [Em] ngày
[C] Em ơi em, vì sao em [Bm] đến để phút cuối chỉ còn lại mỗi [Am] anh [D]
Tự quên [G] em.
Của người tôi [Em] yêu ôi sao thấy quá [D] quạnh hiu
Chạnh [C] lòng bồi hồi tự mình đếm [Bm] mây rồi sao với trăng [G] đêm
[Am] Ngày ôi sao dài [D] hơn.
Khi còn [G] em chẳng có ngày [Em] đêm
Một ngày [Bm] ngắn thấm thoát thật [C] quá nhanh
Ngày hôm [Am] nay trôi qua rất [Em] dài
Vì tình hôm [Am] qua đã không [D] còn.
2. Tình của [G] mình nuôi sống ngày [D] đêm
Một ngày trôi [Em] qua như đang chưa bắt [D] đầu yêu
Khi tình [C] tôi không sao đẹp bằng ước [Bm] mơ về hạnh phúc của [G] người
[Am] Thì thôi em về [D] nhé.
Em là [G] lẽ sống của đời [Em] anh
Khi vừa [Bm] đến đã thắp sáng đời [C] tối tăm
Tình của [Am] anh chưa trao hết đến [Em] người
Để trả nợ [Am] em cho trọn nghĩa ân [G] tình.
ĐK:
Ngày không [G] em anh đây làm sao cho hết [Em] ngày
Sáng đêm dường như chỉ có [Am] anh với anh quây [Em] quần
[C] Khi không em tìm nơi khoả [Bm] lấp những lúc anh nghĩ về
[Am] Khi thời gian anh đây sống vui cùng [D] em.
Ngày không [G] em anh đây làm sao cho hết [Em] ngày
Hết trông rồi mong cho đến [Am] đêm cho chóng qua một [Em] ngày
[C] Em ơi em, vì sao em [Bm] đến để phút cuối chỉ còn lại mỗi [Am] anh [D]
Tự quên [G] em.