1. [G] Khi chia tay em anh đã [Em] nghĩ rằng, [G] anh đã đánh mất đi bao [Em] nhiêu điều
[F] Đắng ngắt khói thuốc để tìm [C] quên, [G] lang thang lang thang bên phố [Bm] nào
[C] Đếm bước chân phòng [D] trống trơn, [C] với vết thương còn [D] mới nguyên
[Cm] Nếu em hiểu tôi đã buồn
2. [G] Nhưng thôi cho qua những [Em] nỗi buồn, vì [G] ánh nắng vẫn sáng sau [Em] màn đêm
[F] Khi tình yêu mới vụt [C] cháy, hỏi [G] chăng dĩ vãng ấy cần tha [Bm] thứ
[C] Để yên lành thời [D] đã xa, [Bm] vết thương xưa nay đâu [Em] còn
[Cm] Coi như là vậy [G] thôi
ĐK:
[C] Nếu em đã [D] hiểu thời gian [G] ai cũng có khi [Em] ngược xuôi
[C] Nuối tiếc cũng [D] thế thôi, hoàng hôn [G] xưa tắt nắng lâu [Em] rồi
[C] Ký ức nào còn thoáng trong đời đồi [D] khi
[C] Nếu nếu em [D] hiểu thời gian [G] ai cũng có khi [Em] ngược xuôi
Thì [C] đến sau chỉ [D] thế thôi, hoàng hôn [G] xưa ta có trong [Em] đời
[C] Ký ức nào còn giữ đâu đây đôi [D] khi, hay cho [G] quên
3. Giờ [G] thôi nên cho qua những [Em] nỗi buồn, vì [G] ánh nắng vẫn sáng sau [Em] màn đêm
[F] Khi tình yêu mới vụt [C] cháy, hỏi [G] chăng dĩ vãng ấy cần tha [Bm] thứ
[C] Để yên lành thời [D] đã xa, [Bm] vết thương xưa nay đã [Em] lành
[C] Coi như là vậy [G] thôi
[F] Đắng ngắt khói thuốc để tìm [C] quên, [G] lang thang lang thang bên phố [Bm] nào
[C] Đếm bước chân phòng [D] trống trơn, [C] với vết thương còn [D] mới nguyên
[Cm] Nếu em hiểu tôi đã buồn
2. [G] Nhưng thôi cho qua những [Em] nỗi buồn, vì [G] ánh nắng vẫn sáng sau [Em] màn đêm
[F] Khi tình yêu mới vụt [C] cháy, hỏi [G] chăng dĩ vãng ấy cần tha [Bm] thứ
[C] Để yên lành thời [D] đã xa, [Bm] vết thương xưa nay đâu [Em] còn
[Cm] Coi như là vậy [G] thôi
ĐK:
[C] Nếu em đã [D] hiểu thời gian [G] ai cũng có khi [Em] ngược xuôi
[C] Nuối tiếc cũng [D] thế thôi, hoàng hôn [G] xưa tắt nắng lâu [Em] rồi
[C] Ký ức nào còn thoáng trong đời đồi [D] khi
[C] Nếu nếu em [D] hiểu thời gian [G] ai cũng có khi [Em] ngược xuôi
Thì [C] đến sau chỉ [D] thế thôi, hoàng hôn [G] xưa ta có trong [Em] đời
[C] Ký ức nào còn giữ đâu đây đôi [D] khi, hay cho [G] quên
3. Giờ [G] thôi nên cho qua những [Em] nỗi buồn, vì [G] ánh nắng vẫn sáng sau [Em] màn đêm
[F] Khi tình yêu mới vụt [C] cháy, hỏi [G] chăng dĩ vãng ấy cần tha [Bm] thứ
[C] Để yên lành thời [D] đã xa, [Bm] vết thương xưa nay đã [Em] lành
[C] Coi như là vậy [G] thôi