Capo 1
[C]Khi xưa con ngây thơ, con bé thơ mang trong tim bao la một giấc mơ
[F]Người thầy của con là âm nhạc và người bạn của con là tiếng hát.
[Am]Bao năm xưa yên vui nơi quê mình. [G]Bao năm nay hăng say con quên mình
[F]Dẫu biết gian khó trên vai mình vẫn ấm áp tình mẹ luôn bên mình.
[C]...Cho con xin một lời thật lòng con yêu mẹ lắm
[F]...Nhưng đôi khi ngại ngần chẳng lời nào được gửi gắm
Chỉ biết [Am]hát lên thỏa lòng muốn [G]nói
Rằng con lớn thêm nữa [F]rồi vững hơn xưa rồi, mẹ ơi.
ĐK:
[C]Mẹ ơi, con được lên tivi cả nhà mình bật lên xem đi
[F]Người ta đang hò reo tên con niềm vui đang ở trên môi con.
Mẹ có [Am]thấy tự hào thật nhiều [G]không?
Và con cũng thấy như [F]vậy bởi vì thật tự hào là con của mẹ.
2. [C]Con cũng biết mẹ hay lo lắng năm tháng miệt mài mưa hay nắng
[F]Con cũng biết mẹ hay thức trắng suy nghĩ đêm khuya nơi thanh vắng.
[Am]Nhờ bữa cơm mẹ nấu. Những lần mẹ [G]ôm thật lâu
Những giọt nước mắt khiến con [F]hạnh phúc lẫn khổ đau
Nhưng con đau chỉ một, mẹ đau gấp trăm lần.
[C]...Cho con xin một lời thật lòng con yêu mẹ lắm
[F]...Nhưng đôi khi ngại ngần chẳng lời nào được gửi gắm
Chỉ biết [Am]hát lên thỏa lòng muốn [G]nói
Rằng con lớn thêm nữa [F]rồi vững hơn xưa rồi, mẹ ơi.
ĐK:
[C]Mẹ ơi, con được lên tivi cả nhà mình bật lên xem đi
[F]Người ta đang hò reo tên con niềm vui đang ở trên môi con.
Mẹ có [Am]thấy tự hào thật nhiều [G]không?
Và con cũng thấy như [F]vậy bởi vì thật tự hào là con của mẹ.
3. [C]Con nhớ cả những trận đòn đau khóc òa nức nở, còn mẹ lén khóc đằng sau.
[F]Những ngày nhà mình khổ quá lâu mẹ khẽ gắp miếng thịt cho con rồi vội ăn miếng rau.
[Am]Mẹ mong con luôn được hạnh phúc dù con [G]thế nào trong lòng mẹ vẫn là nhất
Niềm [F]vui của con cũng là niềm vui của mẹ và niềm tự hào của mẹ cũng là niềm tự hào của con.
ĐK:
[C]Mẹ ơi, con được lên tivi cả nhà mình bật lên xem đi
[F]Người ta đang hò reo tên con niềm vui đang ở trên môi con.
Mẹ có [Am]thấy tự hào thật nhiều [G]không?
Và con cũng thấy như [F]vậy bởi vì thật tự hào là con của mẹ.
[F]Người thầy của con là âm nhạc và người bạn của con là tiếng hát.
[Am]Bao năm xưa yên vui nơi quê mình. [G]Bao năm nay hăng say con quên mình
[F]Dẫu biết gian khó trên vai mình vẫn ấm áp tình mẹ luôn bên mình.
[C]...Cho con xin một lời thật lòng con yêu mẹ lắm
[F]...Nhưng đôi khi ngại ngần chẳng lời nào được gửi gắm
Chỉ biết [Am]hát lên thỏa lòng muốn [G]nói
Rằng con lớn thêm nữa [F]rồi vững hơn xưa rồi, mẹ ơi.
ĐK:
[C]Mẹ ơi, con được lên tivi cả nhà mình bật lên xem đi
[F]Người ta đang hò reo tên con niềm vui đang ở trên môi con.
Mẹ có [Am]thấy tự hào thật nhiều [G]không?
Và con cũng thấy như [F]vậy bởi vì thật tự hào là con của mẹ.
2. [C]Con cũng biết mẹ hay lo lắng năm tháng miệt mài mưa hay nắng
[F]Con cũng biết mẹ hay thức trắng suy nghĩ đêm khuya nơi thanh vắng.
[Am]Nhờ bữa cơm mẹ nấu. Những lần mẹ [G]ôm thật lâu
Những giọt nước mắt khiến con [F]hạnh phúc lẫn khổ đau
Nhưng con đau chỉ một, mẹ đau gấp trăm lần.
[C]...Cho con xin một lời thật lòng con yêu mẹ lắm
[F]...Nhưng đôi khi ngại ngần chẳng lời nào được gửi gắm
Chỉ biết [Am]hát lên thỏa lòng muốn [G]nói
Rằng con lớn thêm nữa [F]rồi vững hơn xưa rồi, mẹ ơi.
ĐK:
[C]Mẹ ơi, con được lên tivi cả nhà mình bật lên xem đi
[F]Người ta đang hò reo tên con niềm vui đang ở trên môi con.
Mẹ có [Am]thấy tự hào thật nhiều [G]không?
Và con cũng thấy như [F]vậy bởi vì thật tự hào là con của mẹ.
3. [C]Con nhớ cả những trận đòn đau khóc òa nức nở, còn mẹ lén khóc đằng sau.
[F]Những ngày nhà mình khổ quá lâu mẹ khẽ gắp miếng thịt cho con rồi vội ăn miếng rau.
[Am]Mẹ mong con luôn được hạnh phúc dù con [G]thế nào trong lòng mẹ vẫn là nhất
Niềm [F]vui của con cũng là niềm vui của mẹ và niềm tự hào của mẹ cũng là niềm tự hào của con.
ĐK:
[C]Mẹ ơi, con được lên tivi cả nhà mình bật lên xem đi
[F]Người ta đang hò reo tên con niềm vui đang ở trên môi con.
Mẹ có [Am]thấy tự hào thật nhiều [G]không?
Và con cũng thấy như [F]vậy bởi vì thật tự hào là con của mẹ.