Lời Việt: An An
[F] Mình từng nghe thấy tí tách mưa [G7] rơi trên cỏ xanh
[C]Mình từng nghe thấy tiếng trống thân[F] thương vang từ xa
[Dm]Vậy mà sao không thấy tiếng yêu[G7] thương ngay cạnh bên
Thành[C] tâm gọi tha thiết tên [F]mình
[F]Ngày gần bên nhau đâu đã biết[G7] nhớ thương đậm sâu
[C]Giờ rời xa nhau mới thấu[F] nỗi nhớ hằn sâu
[Dm]Là vì sao mà không sớm[G7] biết vốn đã từ lâu
Người chính [C] là điều tuyệt nhất trên[F] đời
Có khi vì bận lòng [Bb] buồn bực, cười đùa trẻ [C] con
Ngắm ánh sao ngang [Am] trời lòng ngập tràn ước [Dm] mơ
Cứ thế quên đi vẫn [Bb] luôn ở đó
[G7]Người chẳng ngại vượt qua màn mưa vì [C] mình mà chẳng cần có nguyên [C] do
Tận mãi sau này mới biết [F]là may mắn nguyện lưu [C] giữ
Và tình yêu ấy cách hai người [Dm] chỉ còn một bước, gần như [Am] thế
Vì mình mà quyết đấu với tất[Bb] cả sóng gió
Dưới cơn mưa[F] cùng ướt đẫm
Những ân cần[G7] và quan tâm, người gửi[C] đến lặng lẽ, âm thầm
[F]Nhớ ngày tháng ấy thật may mắn
[C]Còn dòng nước mắt vẫn chưa kịp[Dm] rơi thì người đã chẳng còn[Am] đây
Giờ chỉ mong ước nơi phương xa [Bb]người vẫn nhớ
Ước mơ mà [F] người vốn có
Nếu ai được [G7] người yêu thương
[C]Nhất định hạnh phúc vô [F]cùng
[C]Mình từng nghe thấy tiếng trống thân[F] thương vang từ xa
[Dm]Vậy mà sao không thấy tiếng yêu[G7] thương ngay cạnh bên
Thành[C] tâm gọi tha thiết tên [F]mình
[F]Ngày gần bên nhau đâu đã biết[G7] nhớ thương đậm sâu
[C]Giờ rời xa nhau mới thấu[F] nỗi nhớ hằn sâu
[Dm]Là vì sao mà không sớm[G7] biết vốn đã từ lâu
Người chính [C] là điều tuyệt nhất trên[F] đời
Có khi vì bận lòng [Bb] buồn bực, cười đùa trẻ [C] con
Ngắm ánh sao ngang [Am] trời lòng ngập tràn ước [Dm] mơ
Cứ thế quên đi vẫn [Bb] luôn ở đó
[G7]Người chẳng ngại vượt qua màn mưa vì [C] mình mà chẳng cần có nguyên [C] do
Tận mãi sau này mới biết [F]là may mắn nguyện lưu [C] giữ
Và tình yêu ấy cách hai người [Dm] chỉ còn một bước, gần như [Am] thế
Vì mình mà quyết đấu với tất[Bb] cả sóng gió
Dưới cơn mưa[F] cùng ướt đẫm
Những ân cần[G7] và quan tâm, người gửi[C] đến lặng lẽ, âm thầm
[F]Nhớ ngày tháng ấy thật may mắn
[C]Còn dòng nước mắt vẫn chưa kịp[Dm] rơi thì người đã chẳng còn[Am] đây
Giờ chỉ mong ước nơi phương xa [Bb]người vẫn nhớ
Ước mơ mà [F] người vốn có
Nếu ai được [G7] người yêu thương
[C]Nhất định hạnh phúc vô [F]cùng