1. [C] Một căn nhà nho [Am] nhỏ, [Dm] một em gái ngây [G7] thơ
[Dm] Xinh tươi và bỡ [Am] ngỡ, [C] như bông hoa đầu [G7] mùa
[C] Người hay cười em [Am] thẹn, [Dm] miệng như trái mơ [G7] ngon
[Dm] Đôi môi màu xác [Am] pháo, [G7] thơm như là quê [C] hương [F][C]
ĐK: [F] Mái tóc em nhẹ nhàng như làn sương thu [Am] sớm
[Em] Trong khu rừng êm [Am] ái, chưa thoát kiếp nô [G7] vùi.
[C] Tiếng nói em êm [Em] đềm [Bb] em như mùa thu [C] đến
[Am] Bóng lá bay chập [Em] chờn [Am] trong khung trời bình [G7] yên
2. [C] Làm sao mà quên [Am] được [Dm] người em gái năm [G7] xưa
[Dm] Sao quên được đôi [Am] mắt, [C] như trăng sao trên [G7] trời
[C] Làm sao mà quên [Am] được, [Dm] đời qua phút như [G7] tên
[Dm] Năm ba hạnh phút [Am] ngắn [G7] sao quên được mà [C] quên
[Dm] Xinh tươi và bỡ [Am] ngỡ, [C] như bông hoa đầu [G7] mùa
[C] Người hay cười em [Am] thẹn, [Dm] miệng như trái mơ [G7] ngon
[Dm] Đôi môi màu xác [Am] pháo, [G7] thơm như là quê [C] hương [F][C]
ĐK: [F] Mái tóc em nhẹ nhàng như làn sương thu [Am] sớm
[Em] Trong khu rừng êm [Am] ái, chưa thoát kiếp nô [G7] vùi.
[C] Tiếng nói em êm [Em] đềm [Bb] em như mùa thu [C] đến
[Am] Bóng lá bay chập [Em] chờn [Am] trong khung trời bình [G7] yên
2. [C] Làm sao mà quên [Am] được [Dm] người em gái năm [G7] xưa
[Dm] Sao quên được đôi [Am] mắt, [C] như trăng sao trên [G7] trời
[C] Làm sao mà quên [Am] được, [Dm] đời qua phút như [G7] tên
[Dm] Năm ba hạnh phút [Am] ngắn [G7] sao quên được mà [C] quên