1. Con sinh [Em] ra trong kiếp tro bụi, rồi trở [C] về bụi đất với [Em] tro [G]
Con sinh [C] ra trong chốn trần [Am] gian, bao bão bùng phủ vây lấy thân [B7] con
Giữa dòng [Em] đời con dường như kiệt [C] sức
Ngước trông lên [B] Ngài, con [B7] nguyện Chúa thương [Em] con.
ĐK:
Lạy [Em] Chúa, đời [Am] con là kiếp thân tro [Em] bụi
Cũng tàn rụi theo thời gian năm [C] tháng
Như hoa [Am] kia khoe màu tươi sắc [Em] thắm
Cũng rụi [Am] tàn, khi buổi [B7] chiều hoàng [Em] hôn.
2. Khi sinh [Em] ra bao kẻ vui mừng, ngày lìa [C] trần kẻ khóc nhớ [Em] thương
Xin cho [C] con đang chốn trần [Am] gian, luôn hướng nhìn về sự chết đau [B7] thương
Để hằng [Em] ngày con làm việc đạo [C] đức
Biết trông chờ [B] ngày, con [B7] về với Cha [Em] thôi.
Con sinh [C] ra trong chốn trần [Am] gian, bao bão bùng phủ vây lấy thân [B7] con
Giữa dòng [Em] đời con dường như kiệt [C] sức
Ngước trông lên [B] Ngài, con [B7] nguyện Chúa thương [Em] con.
ĐK:
Lạy [Em] Chúa, đời [Am] con là kiếp thân tro [Em] bụi
Cũng tàn rụi theo thời gian năm [C] tháng
Như hoa [Am] kia khoe màu tươi sắc [Em] thắm
Cũng rụi [Am] tàn, khi buổi [B7] chiều hoàng [Em] hôn.
2. Khi sinh [Em] ra bao kẻ vui mừng, ngày lìa [C] trần kẻ khóc nhớ [Em] thương
Xin cho [C] con đang chốn trần [Am] gian, luôn hướng nhìn về sự chết đau [B7] thương
Để hằng [Em] ngày con làm việc đạo [C] đức
Biết trông chờ [B] ngày, con [B7] về với Cha [Em] thôi.