1. Ngày không còn [Am] anh, chiều rơi thật [Dm] nhanh
Mình em ôm [G] bóng cô đơn hiu [C] quạnh
Ngoài hiên lạnh [F] tanh, bàn chân chạy [Dm] quanh
Mà trong tâm [B7] trí luôn mơ về [E7] anh
Mẹ luôn nhìn [Am] em, dường như dò [Dm] xem
Tại sao em [G] bỗng trầm ngâm ít [C] nói
Lòng cứ đau [Dm] nhói, buồn lắm anh [Am] hỡi
Đời thiếu vắng [E7] anh ôi thật lẻ [Am] loi [A]
ĐK: [Dm] Sao anh không yêu em như ngày xưa
Em khóc biết bao ngày [C] anh ra đi anh quên câu thề hứa
Bao phút giây ềm đềm [Dm] ta bên nhau hôm nay không còn nữa
[E7] Vì sao hỡi [Am] anh? [A]
[Dm] Khi yêu anh em như như người say
Em đã quên đi thời [C] gian khi anh ôm em trong vòng tay
Nhưng đến hôm nay dường [Dm] như con tim trong anh đã đổi thay
[E7] Em mất [Am] anh rồi!
2. Giờ em ngồi [Am] đây, nhìn quanh trời [Dm] mây
Buồn thương giăng [G] kín trái tim hao [C] gầy
Nhẹ xoa bàn [F] tay, lạnh buốt chiều [Dm] nay
Và em mơ [B7] thấy như anh còn [E7] đây
Ở phương trời [Am] nao, giờ anh làm [Dm] sao
Lệ trào trong [G] em lòng anh có [C] thấu
Dù biết tan [Dm] vỡ, lòng cứ thương [Am] nhớ
Vì quá yêu [E7] anh nên đành thế [Am] thôi
Mình em ôm [G] bóng cô đơn hiu [C] quạnh
Ngoài hiên lạnh [F] tanh, bàn chân chạy [Dm] quanh
Mà trong tâm [B7] trí luôn mơ về [E7] anh
Mẹ luôn nhìn [Am] em, dường như dò [Dm] xem
Tại sao em [G] bỗng trầm ngâm ít [C] nói
Lòng cứ đau [Dm] nhói, buồn lắm anh [Am] hỡi
Đời thiếu vắng [E7] anh ôi thật lẻ [Am] loi [A]
ĐK: [Dm] Sao anh không yêu em như ngày xưa
Em khóc biết bao ngày [C] anh ra đi anh quên câu thề hứa
Bao phút giây ềm đềm [Dm] ta bên nhau hôm nay không còn nữa
[E7] Vì sao hỡi [Am] anh? [A]
[Dm] Khi yêu anh em như như người say
Em đã quên đi thời [C] gian khi anh ôm em trong vòng tay
Nhưng đến hôm nay dường [Dm] như con tim trong anh đã đổi thay
[E7] Em mất [Am] anh rồi!
2. Giờ em ngồi [Am] đây, nhìn quanh trời [Dm] mây
Buồn thương giăng [G] kín trái tim hao [C] gầy
Nhẹ xoa bàn [F] tay, lạnh buốt chiều [Dm] nay
Và em mơ [B7] thấy như anh còn [E7] đây
Ở phương trời [Am] nao, giờ anh làm [Dm] sao
Lệ trào trong [G] em lòng anh có [C] thấu
Dù biết tan [Dm] vỡ, lòng cứ thương [Am] nhớ
Vì quá yêu [E7] anh nên đành thế [Am] thôi