Capo 4
Đã qua [C]rồi mùa yêu cũng chằng ghé [G]thăm
cô đơn quá [Am]lâu rồi mình anh tự vững ở [Em]nơi không có tay người
nơi [F]đây không có hoàng [Fm]hôn chân tình
vì [Em]bóng đêm đã vây [A7]kín chân mình anh [Dm]thôi
là khoảng [G]cách chẳng thể tồn tại
cũng đã [C]mệt rồi buồn nơi khoé mắt buốt [G]lên nỗi nhớ ban sơ
em biết [Am]không em càng quên lại nhớ thoát [Em]ra nỗi nhớ nguôi ngoai
điều gì [F]khiến tim em trở [Fm]nên vô tình hay vị [Em]trí trong anh là [A7]thứ vô hình
hạnh phúc [Dm]mới kia làm em vui vậy nỗi [G]đau ai thấu cho ai
niềm [F]đau là thứ giết [Fm]anh từng ngày hạnh [Em]phúc ai kia chắc [A7]sẽ đông đầy
hoàng [Dm]hôn lặng im chẳng [G]nói về theo phía [C]mưa
rồi [F]ai vun đắp khoảng [Fm]trống cho nhau rồi [Em]ai cũng sẽ là [Am]người đến sau
cảm [Dm]xúc gửi đến hoàng [G]hôn đừng mãi [C]ngủ yên
cô đơn quá [Am]lâu rồi mình anh tự vững ở [Em]nơi không có tay người
nơi [F]đây không có hoàng [Fm]hôn chân tình
vì [Em]bóng đêm đã vây [A7]kín chân mình anh [Dm]thôi
là khoảng [G]cách chẳng thể tồn tại
cũng đã [C]mệt rồi buồn nơi khoé mắt buốt [G]lên nỗi nhớ ban sơ
em biết [Am]không em càng quên lại nhớ thoát [Em]ra nỗi nhớ nguôi ngoai
điều gì [F]khiến tim em trở [Fm]nên vô tình hay vị [Em]trí trong anh là [A7]thứ vô hình
hạnh phúc [Dm]mới kia làm em vui vậy nỗi [G]đau ai thấu cho ai
niềm [F]đau là thứ giết [Fm]anh từng ngày hạnh [Em]phúc ai kia chắc [A7]sẽ đông đầy
hoàng [Dm]hôn lặng im chẳng [G]nói về theo phía [C]mưa
rồi [F]ai vun đắp khoảng [Fm]trống cho nhau rồi [Em]ai cũng sẽ là [Am]người đến sau
cảm [Dm]xúc gửi đến hoàng [G]hôn đừng mãi [C]ngủ yên