1. Có con chim [G] chiều buồn chi đứng hót ngoài [Dm] sân
Nó kêu nhau [G] rằng hạt [Em] cơm cát làm sao [A7] ăn [Dm]
Nó buồn vì [G] sao khi mẹ nó sớm qua [C] đời
Cha thì vô [Em] tâm cưới nhầm dì ghẻ chẳng [A7] thương.
2. Đã bao nhiêu [G] lần người cha đi sớm về [Dm] khuya
Nó chăn trâu [G] về dì [Em] cho cơm trộn cát [A7] khô [Dm]
Cát nằm tận [G] sâu cơm thì trắng ngon trên [C] vành
Ăn làm sao [A7] trôi cha giận đuổi nó đi [Dm] rồi.
ĐK:
[Dm] Mưa, mưa đầy trời [G] kia ai xót thương
Nước mắt buồn [Dm] rơi vai áo sương héo hon đêm [C] trường
[Am] Ai, ai đã nghe [C] rồi cũng bởi thân [G] tôi
Dì ghẻ con [Em] chồng Tấm Cám ngày [A7] xưa
[C] Nhưng ông bụt nào [Am] đâu không còn hiện [Dm] thân
Cho bát cơm [Em] chiều cho quần áo [A] xinh
Hỏi thăm ân [C] tình chỉ [A7] nghe bao xót [Dm] xa.
[Dm] Khi, trăng tàn ngoài [G] sông có tiếng kêu
Oán trách người [Dm] cha sao nhẫn tâm bỏ con thơ [C] dại
[Am] Khi mưa gió tơi [C] bời văng vẳng xa [G] xa
Trả bát cơm [Em] thừa cơm cát người [A7] cha
[C] Chim bay về trời [A7] xa cha buồn năm [Dm] đau nên đã qua [Em] đời
Dân làng bảo [A7] nhau có con chim [C] lạ, gọi [A7] cha tiếng khóc đa [Dm] đa.
Nó kêu nhau [G] rằng hạt [Em] cơm cát làm sao [A7] ăn [Dm]
Nó buồn vì [G] sao khi mẹ nó sớm qua [C] đời
Cha thì vô [Em] tâm cưới nhầm dì ghẻ chẳng [A7] thương.
2. Đã bao nhiêu [G] lần người cha đi sớm về [Dm] khuya
Nó chăn trâu [G] về dì [Em] cho cơm trộn cát [A7] khô [Dm]
Cát nằm tận [G] sâu cơm thì trắng ngon trên [C] vành
Ăn làm sao [A7] trôi cha giận đuổi nó đi [Dm] rồi.
ĐK:
[Dm] Mưa, mưa đầy trời [G] kia ai xót thương
Nước mắt buồn [Dm] rơi vai áo sương héo hon đêm [C] trường
[Am] Ai, ai đã nghe [C] rồi cũng bởi thân [G] tôi
Dì ghẻ con [Em] chồng Tấm Cám ngày [A7] xưa
[C] Nhưng ông bụt nào [Am] đâu không còn hiện [Dm] thân
Cho bát cơm [Em] chiều cho quần áo [A] xinh
Hỏi thăm ân [C] tình chỉ [A7] nghe bao xót [Dm] xa.
[Dm] Khi, trăng tàn ngoài [G] sông có tiếng kêu
Oán trách người [Dm] cha sao nhẫn tâm bỏ con thơ [C] dại
[Am] Khi mưa gió tơi [C] bời văng vẳng xa [G] xa
Trả bát cơm [Em] thừa cơm cát người [A7] cha
[C] Chim bay về trời [A7] xa cha buồn năm [Dm] đau nên đã qua [Em] đời
Dân làng bảo [A7] nhau có con chim [C] lạ, gọi [A7] cha tiếng khóc đa [Dm] đa.