Vòng hợp âm: [Dm] [C] [Bb] [C]
Có Ai nhìn [Dm] thấy, nơi nào đang [C] bán nụ cười
[Bb] Xin tag tên tôi, tôi đến [C] mua niềm vui với
Ai đang tìm [Dm] kiếm, nơi nào không [C] chứa muộn phiền
Qua [Bb] đây, đi [C] chung.
[Dm] Giữ yêu thương ở đâu để một sớm [C] mai em không thể tìm
Cất nỗi [Bb] cô đơn kia ở đâu để chẳng cần [C] ai đến ủi an
[Dm] Chiếc lá úa chia xa lìa cành rớt [C] rơi trên vai áo ai,
[Bb] Yêu thương đã đến mùa tàn [C] phai.
ĐK:
Cứ [Dm] thế hai ta rời xa xé đôi câu [C] hứa tìm về hai ngã,
Một người [Bb] đứng giữa ngã tư đường, nhìn một người [C] đi cầm trọn yêu thương
Làn hơi [Dm] giá buốt sớm mùa đông nghẽn tâm quạnh [C] khô đôi dòng máu nóng
Sao [Bb] vẫn chưa thôi ngóng [C] trông.
Đừng tin vào [Dm] những lời hứa khi đã nói sẽ ở [C] bên nhau chẳng rời xa
Yêu [Bb] dấu sẽ quay về và giờ xin [C] lỗi vì em không thể
Ngày mai [Dm] khi bình minh vừa lên cũng chẳng còn [C] ai để mà nhớ đến
Không [Bb] giữ được thì [C] thôi ta đành [Dm] quên.
[Dm] Có một người [C] yêu một người
Dẫu thế [Bb] gian mà quay lưng, thì [C] vẫn còn tôi
Nhưng [Dm] đến một ngày người phải đứng [C] sau tấm lưng
Người [Bb] kia, là [C] tôi.
Có Ai nhìn [Dm] thấy, nơi nào đang [C] bán nụ cười
[Bb] Xin tag tên tôi, tôi đến [C] mua niềm vui với
Ai đang tìm [Dm] kiếm, nơi nào không [C] chứa muộn phiền
Qua [Bb] đây, đi [C] chung.
[Dm] Giữ yêu thương ở đâu để một sớm [C] mai em không thể tìm
Cất nỗi [Bb] cô đơn kia ở đâu để chẳng cần [C] ai đến ủi an
[Dm] Chiếc lá úa chia xa lìa cành rớt [C] rơi trên vai áo ai,
[Bb] Yêu thương đã đến mùa tàn [C] phai.
ĐK:
Cứ [Dm] thế hai ta rời xa xé đôi câu [C] hứa tìm về hai ngã,
Một người [Bb] đứng giữa ngã tư đường, nhìn một người [C] đi cầm trọn yêu thương
Làn hơi [Dm] giá buốt sớm mùa đông nghẽn tâm quạnh [C] khô đôi dòng máu nóng
Sao [Bb] vẫn chưa thôi ngóng [C] trông.
Đừng tin vào [Dm] những lời hứa khi đã nói sẽ ở [C] bên nhau chẳng rời xa
Yêu [Bb] dấu sẽ quay về và giờ xin [C] lỗi vì em không thể
Ngày mai [Dm] khi bình minh vừa lên cũng chẳng còn [C] ai để mà nhớ đến
Không [Bb] giữ được thì [C] thôi ta đành [Dm] quên.
[Dm] Có một người [C] yêu một người
Dẫu thế [Bb] gian mà quay lưng, thì [C] vẫn còn tôi
Nhưng [Dm] đến một ngày người phải đứng [C] sau tấm lưng
Người [Bb] kia, là [C] tôi.