1. [Am] Có lẽ anh phải lãng [G] quên đi bao kỷ [F] niệm
Trong tình [G] yêu của hai chúng [Am] mình
Có lẽ anh phải quên [G] hết những điều đã [F] mãi không thuộc về [C] anh
2. [Am] Có lẽ anh phải biết [G] rằng em chỉ [F] còn
Là một hình [G] dung đã quá xa [Am] rồi
Có lẽ không nghĩ [G] tới những nụ [F] cười sợ lòng không [G] vui
ĐK: [F] Gửi những chiếc [G] hôn vào từng áng [Am] mây [G]
[F] Cả những phút [G] giây bên nhau ấm [Am] áp [G]
[F] Cứ để nhớ [G] thương nhạt nhoà dưới cơn [Am] mưa [G]
[F] Như hình bóng [G] anh trong tim một [Am] người
[F] Thả những nỗi [G] đau vào lòng biển [Am] sâu [G]
[F] Dấu ký ức [G] xưa trong bờ cát [Am] trắng [G]
[F] Tất cả đã [G] trôi qua một giấc [Am] mơ [G]
[F] Mà nỗi nhớ [G] em sao không hề [Am] vơi
Trong tình [G] yêu của hai chúng [Am] mình
Có lẽ anh phải quên [G] hết những điều đã [F] mãi không thuộc về [C] anh
2. [Am] Có lẽ anh phải biết [G] rằng em chỉ [F] còn
Là một hình [G] dung đã quá xa [Am] rồi
Có lẽ không nghĩ [G] tới những nụ [F] cười sợ lòng không [G] vui
ĐK: [F] Gửi những chiếc [G] hôn vào từng áng [Am] mây [G]
[F] Cả những phút [G] giây bên nhau ấm [Am] áp [G]
[F] Cứ để nhớ [G] thương nhạt nhoà dưới cơn [Am] mưa [G]
[F] Như hình bóng [G] anh trong tim một [Am] người
[F] Thả những nỗi [G] đau vào lòng biển [Am] sâu [G]
[F] Dấu ký ức [G] xưa trong bờ cát [Am] trắng [G]
[F] Tất cả đã [G] trôi qua một giấc [Am] mơ [G]
[F] Mà nỗi nhớ [G] em sao không hề [Am] vơi