song ca Mai Thiên Vân,
Mai Quốc Huy : F#m ( capo 2 chơi Em)
Thôi đã xa nhau[Em] rồi
kể[Am] từ đêm[Em] nạy
Từ con đường[C] cỏ lá me[Am] rơi.
Qua[C] dòng sông rất[Em] đẹp.
Đưa[Am] tiễn em qua[B7] cầu.
Cầu [G]sang sông bao nhiêu nhịp
Em[C] sầu bao[B7] nhiêu?
Thôi nhé hai chúng[Em] mình
giã[Am] từ đêm[Em] nay.
Từ đây tình[C] nghĩa có thế[Am] thôi.
Mỗi[C] người đi mỗi[Em] ngả.
Trao[Am] trả những trang thư[B7] tình.
Từ[G] đây thôi không gọi nhau nhân[C] tình
mà sẽ[B7] gọi là[Em] cố nhân.
[E]Thôi đã xa nhau[Abm] rồi.
Cầm bằng như cơn gió thoáng qua[C#m] song.[E]
Từng[A] đêm anh thui[E] thủi sống trong kỷ[B7] niệm.
Và từng[A] đêm em cũng chắc nhớ bâng[B7] khuâng.
Biết xa nhau[E] rồi sẽ chẳng mong gặp lại.
Dù[E] sao anh cũng nhớ thương vô[Abm] cùng.
Đường tình xưa hoa[C#m] nắng nắng rưng rưng.[E]
Lời thề[Am6] đong đưa theo gió.[F]
Chắc em còn [B7]nhớ.
Thôi giã từ kỷ[Am] niệm
chúng[B7] mình yêu[Em] nhau.
kể[Am] từ đêm[Em] nạy
Từ con đường[C] cỏ lá me[Am] rơi.
Qua[C] dòng sông rất[Em] đẹp.
Đưa[Am] tiễn em qua[B7] cầu.
Cầu [G]sang sông bao nhiêu nhịp
Em[C] sầu bao[B7] nhiêu?
Thôi nhé hai chúng[Em] mình
giã[Am] từ đêm[Em] nay.
Từ đây tình[C] nghĩa có thế[Am] thôi.
Mỗi[C] người đi mỗi[Em] ngả.
Trao[Am] trả những trang thư[B7] tình.
Từ[G] đây thôi không gọi nhau nhân[C] tình
mà sẽ[B7] gọi là[Em] cố nhân.
[E]Thôi đã xa nhau[Abm] rồi.
Cầm bằng như cơn gió thoáng qua[C#m] song.[E]
Từng[A] đêm anh thui[E] thủi sống trong kỷ[B7] niệm.
Và từng[A] đêm em cũng chắc nhớ bâng[B7] khuâng.
Biết xa nhau[E] rồi sẽ chẳng mong gặp lại.
Dù[E] sao anh cũng nhớ thương vô[Abm] cùng.
Đường tình xưa hoa[C#m] nắng nắng rưng rưng.[E]
Lời thề[Am6] đong đưa theo gió.[F]
Chắc em còn [B7]nhớ.
Thôi giã từ kỷ[Am] niệm
chúng[B7] mình yêu[Em] nhau.