1. Thật khổ cho tôi khi biết tin [Am] rằng
Anh đã có [Dm] người yêu giàu cao [Am] sang
Nghe [G] qua như tin sét [Dm] đánh
Nghe [Am] qua tan nát cõi [Dm] lòng
Cớ sao [G] người nỡ đành gian [E7] dối.
2. Từ bấy lâu nay tôi đã yêu [Am] lầm
Đâu có biết [Dm] được anh gạt tình [Am] tôi
Sao [G] anh đang tâm nhẫn như [Dm] thế
Cho [Am] tôi đau xót hỡi [Dm] người
Vết thương [E7] này ai thấu hiểu [Am] chăng.
ĐK:
[Dm] Anh ơi có [Am] biết yêu một [F] người [A7] khổ lắm đó [Dm] không
Sao anh đành [G] lòng gian dối chi [C] nhau
Để bây [Dm] giờ và [Am] ngày mai sau [Dm] nữa
Tôi [G] biết sẽ về [E7] đâu.
Thôi đây phút [Am] cuối đôi lời [F] này [A7] chúc phúc cho [Dm] anh
Mong anh cùng [G] người muôn kiếp phu [C] thê
Có trách hay [Dm] buồn [Am] thì cũng thế [Dm] thôi
Hay là có [E7] lẽ tôi không bằng như người [Am] ta.
3. Người nữa ra đi cứ thế phụ [Am] tôi
Tôi trách số [Dm] phận sao chẳng như [Am] mong
Tương [G] lai âm u đen [Dm] tối
Yêu [Am] ai cũng lắm phũ [Dm] phàng
Đến bây [E7] giờ vẫn còn dở [Am] dang.
Anh đã có [Dm] người yêu giàu cao [Am] sang
Nghe [G] qua như tin sét [Dm] đánh
Nghe [Am] qua tan nát cõi [Dm] lòng
Cớ sao [G] người nỡ đành gian [E7] dối.
2. Từ bấy lâu nay tôi đã yêu [Am] lầm
Đâu có biết [Dm] được anh gạt tình [Am] tôi
Sao [G] anh đang tâm nhẫn như [Dm] thế
Cho [Am] tôi đau xót hỡi [Dm] người
Vết thương [E7] này ai thấu hiểu [Am] chăng.
ĐK:
[Dm] Anh ơi có [Am] biết yêu một [F] người [A7] khổ lắm đó [Dm] không
Sao anh đành [G] lòng gian dối chi [C] nhau
Để bây [Dm] giờ và [Am] ngày mai sau [Dm] nữa
Tôi [G] biết sẽ về [E7] đâu.
Thôi đây phút [Am] cuối đôi lời [F] này [A7] chúc phúc cho [Dm] anh
Mong anh cùng [G] người muôn kiếp phu [C] thê
Có trách hay [Dm] buồn [Am] thì cũng thế [Dm] thôi
Hay là có [E7] lẽ tôi không bằng như người [Am] ta.
3. Người nữa ra đi cứ thế phụ [Am] tôi
Tôi trách số [Dm] phận sao chẳng như [Am] mong
Tương [G] lai âm u đen [Dm] tối
Yêu [Am] ai cũng lắm phũ [Dm] phàng
Đến bây [E7] giờ vẫn còn dở [Am] dang.