[Bb] Ta đã từng gọi nhau [C] là người thương
[Am] Sau bao lâu xa cách [Dm] thành người dưng
[Bb] Ta đã từng trải qua [C] vạn lần đau
s[Am] Nhưng lại không đau như lần [Dm] này.
Anh như là [Bb] cây cỏ dại bên em chẳng [C] xứng hoa cài
Nước mắt đổi [Am] lấy nụ cười sao chẳng đổi được [Dm] em
Thương em hơn [Bb] mối tình đầu thương cả cuộc [C] đời về sau
Một cái gật [Am] đầu để về bên nhau sao chẳng [Dm] có.
ĐK:
Anh có đôi bàn [Bb] tay nhưng không giữ được người mình [C] yêu
Anh không thể níu [Am] lấy người con gái anh thương hết [Dm] lòng
Anh có đôi bàn [Bb] chân nhưng không thể nào mà chạy [C] theo
Người mà anh đã [Am] khó khăn bao nhiêu lâu mới có [Dm] được.
Muốn nói em đừng [Bb] đi nhưng thôi để người được tự [C] do
Em sẽ hạnh phúc [Am] hơn không như anh bây [Dm] giờ
Trái tim anh vỡ [Bb] nát lòng này đầy chua [C] chát
Tạm biệt người [Am] thương mình phải quên [Dm] rồi.
[Am] Sau bao lâu xa cách [Dm] thành người dưng
[Bb] Ta đã từng trải qua [C] vạn lần đau
s[Am] Nhưng lại không đau như lần [Dm] này.
Anh như là [Bb] cây cỏ dại bên em chẳng [C] xứng hoa cài
Nước mắt đổi [Am] lấy nụ cười sao chẳng đổi được [Dm] em
Thương em hơn [Bb] mối tình đầu thương cả cuộc [C] đời về sau
Một cái gật [Am] đầu để về bên nhau sao chẳng [Dm] có.
ĐK:
Anh có đôi bàn [Bb] tay nhưng không giữ được người mình [C] yêu
Anh không thể níu [Am] lấy người con gái anh thương hết [Dm] lòng
Anh có đôi bàn [Bb] chân nhưng không thể nào mà chạy [C] theo
Người mà anh đã [Am] khó khăn bao nhiêu lâu mới có [Dm] được.
Muốn nói em đừng [Bb] đi nhưng thôi để người được tự [C] do
Em sẽ hạnh phúc [Am] hơn không như anh bây [Dm] giờ
Trái tim anh vỡ [Bb] nát lòng này đầy chua [C] chát
Tạm biệt người [Am] thương mình phải quên [Dm] rồi.