Intro:
[Am] [Am] [G] [G]
[Am] [Am] [G] [G]
[Am] [Am] [G] [G]
[Am] [Am] [G] [G]
[Am]Ồ Ố [Am]Ô Ô [Am]Ồ Ố [Am]Ô Ô
[Em]Ổ Ố [Em]Ô Ồ [Em]Ổ Ố [Em]Ô Ồ
[Am]Ồ Ố [Am]Ô Ô [Am]Ồ Ố [Am]Ô Ô
[Em]Ổ Ố [Em]Ô Ồ [Em]Ổ Ố [Em]Ô Ồ [Am]Ô
Ngày tháng trôi mau, không chờ chúng [Am] ta
Bao [Am] nhiêu ngàn năm [G] trôi qua còn [G] mãi luân [Am] hồi [Am] [G]
Cuộc [G] sống trôi [C] đi , trôi [C] đi không [F] ngừng
Mà [G] ta làm sao [Am] biết trước, mãi [F]luôn quay [Em]cuồng,
Tử [G] sinh sinh [Em] tử bao giờ [G]vượt vòng trầm [Am] luân? [Am] [Am]
Vì [Am] quá thương [Am] ta nên [Am] thường chấp [Am] thân,
Luôn [Am] cho rằng đời [G] ta đây chẳng [G] chết không [Am] già, [Am] [G]
Phật [G] đã kim [C] ngôn thân [C] ta vô [F] thường
Mà [G] sao còn tham [Am] đắm mãi thế [F] gian ta [Em] bà?
Giờ [G] đây phải [Em] quyết không [G] còn vào vòng tử [Am] sanh [Am]
[Am] [Am]
[G] [G] [G] [G]
[Am] [Am] [Am] [Am]
[G] [G] [G] [G]
[Am] Đừng chấp [Am] trước thân luôn mãi [F] còn,
Vì kiếp [F] sống luôn không thường [G] hằng ,
Và cuộc [Em] đời vô thường [G] quá !
Mình chết [Am] đã bao nhiêu lần [F] rồi,
Mà cứ [F] mãi tham lam tìm [G] cầu ,
Nhiều hận [Em] sầu , sống vô [Am] minh. [Am]
[Am] [Am]
[G] [G] [G] [G]
[Am] [Am] [Am] [Am]
[G] [G] [G] [G]
[Am]Ồ Ố [Am]Ô Ô [Am]Ồ Ố [Am]Ô Ô
[Em]Ổ Ố [Em]Ô Ồ [Em]Ổ Ố [Em]Ô Ồ
[Am]Ồ Ố [Am]Ô Ô [Am]Ồ Ố [Am]Ô Ô
[Em]Ổ Ố [Em]Ô Ồ [Em]Ổ Ố [Em]Ô Ồ [Am]Ô
Giờ muốn an vui khỏi vòng tử [Am] sanh ,
A [Am] Di Đà thường [G] trên môi vượt [G] thoát luân [Am] hồi [Am] [G]
Về [G] đến Tây [C] Phương quê [C] cha Di [F] Đà
Ngày [G]đêm thường nghe [Am] tiếng pháp thấm [F] sâu tâm [Em] hồn ,
Lòng [G] không điên [Em] đảo sen [G] Vàng bậc thượng dành [Am] ta. [Am]
[Am] [Am]
[G] [G] [G] [G]
[Am]
[Em]Ổ Ố [Em]Ô Ồ [Em]Ổ Ố [Em]Ô Ồ
[Am]Ồ Ố [Am]Ô Ô [Am]Ồ Ố [Am]Ô Ô
[Em]Ổ Ố [Em]Ô Ồ [Em]Ổ Ố [Em]Ô Ồ [Am]Ô
Ngày tháng trôi mau, không chờ chúng [Am] ta
Bao [Am] nhiêu ngàn năm [G] trôi qua còn [G] mãi luân [Am] hồi [Am] [G]
Cuộc [G] sống trôi [C] đi , trôi [C] đi không [F] ngừng
Mà [G] ta làm sao [Am] biết trước, mãi [F]luôn quay [Em]cuồng,
Tử [G] sinh sinh [Em] tử bao giờ [G]vượt vòng trầm [Am] luân? [Am] [Am]
Vì [Am] quá thương [Am] ta nên [Am] thường chấp [Am] thân,
Luôn [Am] cho rằng đời [G] ta đây chẳng [G] chết không [Am] già, [Am] [G]
Phật [G] đã kim [C] ngôn thân [C] ta vô [F] thường
Mà [G] sao còn tham [Am] đắm mãi thế [F] gian ta [Em] bà?
Giờ [G] đây phải [Em] quyết không [G] còn vào vòng tử [Am] sanh [Am]
[Am] [Am]
[G] [G] [G] [G]
[Am] [Am] [Am] [Am]
[G] [G] [G] [G]
[Am] Đừng chấp [Am] trước thân luôn mãi [F] còn,
Vì kiếp [F] sống luôn không thường [G] hằng ,
Và cuộc [Em] đời vô thường [G] quá !
Mình chết [Am] đã bao nhiêu lần [F] rồi,
Mà cứ [F] mãi tham lam tìm [G] cầu ,
Nhiều hận [Em] sầu , sống vô [Am] minh. [Am]
[Am] [Am]
[G] [G] [G] [G]
[Am] [Am] [Am] [Am]
[G] [G] [G] [G]
[Am]Ồ Ố [Am]Ô Ô [Am]Ồ Ố [Am]Ô Ô
[Em]Ổ Ố [Em]Ô Ồ [Em]Ổ Ố [Em]Ô Ồ
[Am]Ồ Ố [Am]Ô Ô [Am]Ồ Ố [Am]Ô Ô
[Em]Ổ Ố [Em]Ô Ồ [Em]Ổ Ố [Em]Ô Ồ [Am]Ô
Giờ muốn an vui khỏi vòng tử [Am] sanh ,
A [Am] Di Đà thường [G] trên môi vượt [G] thoát luân [Am] hồi [Am] [G]
Về [G] đến Tây [C] Phương quê [C] cha Di [F] Đà
Ngày [G]đêm thường nghe [Am] tiếng pháp thấm [F] sâu tâm [Em] hồn ,
Lòng [G] không điên [Em] đảo sen [G] Vàng bậc thượng dành [Am] ta. [Am]
[Am] [Am]
[G] [G] [G] [G]
[Am]