Bùi Công Nam:
Tôi nghe thầm [Dm] thì ông kia nói:"cô [C]ơi nhà cô có ma nên cô phải [Bb]dọn đi hết nhanh [A]nha".
Cô kia bảo: "[Dm]Thầy ơi đâu có lâu [C]nay nhà con vẫn ăn chay mà [Bb]thầy ma cỏ đâu[A7] ra".
"[Gm]Sao mà không có, tôi đã [Dm]nhìn thấy thật là rõ, [Gm]nếu mà không có thì [Dm]sao mắt cô lại đỏ".
"Thầy[Gm] ơi bị trúng gió nên mắt [Dm]con mới đang bị đỏ".
"[A7]Cô đang bị ma nhập đó".
Cô kia vội [Dm]vàng mang hết bao [C]nhiêu tiền trong ví ra kêu ông thầy [Bb]về xua đuổi con [A] ma.
Ông kia mỉm [Dm]cười khoe khoét trên [C]môi rồi tay lấy ra đôi ba tờ [Bb]bùa đưa lên trán cô[A] ta.
[Gm]Ôi cớ sao mà [Dm]nghe thấy hơi lạ [Gm]làm người ta sợ [Dm]quá.
[Gm]Ôi cớ sao mà [Dm]đâu đâu cũng xua tà [A]thời nay sao ai cũng sợ [A7]ma.
Vì thế nên [Dm]ngày rằm cô kia [C]mặc bộ váy ngắn [Bb]mang theo nhang để đi [A]chùa.
Vì thế nên [Dm]ngày rằm anh kia [C]gọi thầy về cúng vái vì [Bb]lâu nay banh bóng hay [A]thua.
Vì thế nên [Dm]ngày rằm bao nhiêu [C]người người chen nhau [Bb]mang theo chim cá lên
[A]chùa, để phóng sinh [Dm]cầu nguyện trông mong [C]cầu điều may xong [Bb]quăng luôn túi ni [A]long
Vậy được [Dm]không?[C] Vậy được [Bb]không?
Huỳnh lập:
[Dm] Ta chính là công chúc Hằng Nga [C]phái xuống đây để trừ tà ma
[Bb]Ôi! Con thật may mắn khi mà hôm [A]nay con gặp được ta đó.
[Dm]Con muốn nhiều tiền hay là [C]con muốn cầu duyên
Mà thôi [Bb]con cứ nằm im để ta làm [A]phép ta trị nếu không thì [Dm]con sẽ bị điên [C]
Nếu không thì [Bb]con sẽ bị điên!
Bùi Công Nam:
[Gm]Ôi cớ sao mà [Dm]nghe thấy hơi lạ [Gm]làm người ta sợ [Dm]quá.
[Gm]Ôi cớ sao mà [Dm]đâu đâu cũng xua tà [A]thời nay sao ai cũng sợ [A7]ma.
Vì thế nên [Dm]ngày rằm cô kia [C]mặc bộ váy ngắn [Bb]mang theo nhang để đi [A]chùa.
Vì thế nên [Dm]ngày rằm anh kia [C]gọi thầy về cúng vái vì [Bb]lâu nay banh bóng hay [A]thua.
Vì thế nên [Dm]ngày rằm bao nhiêu [C]người người chen nhau [Bb]mang theo chim cá lên
[A]chùa, để phóng sinh [Dm]cầu nguyện trông mong [C]cầu điều may xong [Bb]quăng luôn túi ni [A]long
Vì thế nên [Dm]ngày rằm cô kia [C]mặc bộ váy ngắn [Bb]mang theo nhang để đi [A]chùa.
Vì thế nên [Dm]ngày rằm anh kia [C]gọi thầy về cúng vái vì [Bb]lâu nay banh bóng hay [A]thua.
Vì thế nên [Dm]ngày rằm bao nhiêu [C]người người chen nhau [Bb]mang theo chim cá lên
[A]chùa, để phóng sinh [Dm]cầu nguyện trông mong [C]cầu điều may xong [Bb]quăng luôn túi ni [A]long
Vậy được [Dm]không?[C] Vậy được [Bb]không?[A]
Tôi nghe thầm [Dm] thì ông kia nói:"cô [C]ơi nhà cô có ma nên cô phải [Bb]dọn đi hết nhanh [A]nha".
Cô kia bảo: "[Dm]Thầy ơi đâu có lâu [C]nay nhà con vẫn ăn chay mà [Bb]thầy ma cỏ đâu[A7] ra".
"[Gm]Sao mà không có, tôi đã [Dm]nhìn thấy thật là rõ, [Gm]nếu mà không có thì [Dm]sao mắt cô lại đỏ".
"Thầy[Gm] ơi bị trúng gió nên mắt [Dm]con mới đang bị đỏ".
"[A7]Cô đang bị ma nhập đó".
Cô kia vội [Dm]vàng mang hết bao [C]nhiêu tiền trong ví ra kêu ông thầy [Bb]về xua đuổi con [A] ma.
Ông kia mỉm [Dm]cười khoe khoét trên [C]môi rồi tay lấy ra đôi ba tờ [Bb]bùa đưa lên trán cô[A] ta.
[Gm]Ôi cớ sao mà [Dm]nghe thấy hơi lạ [Gm]làm người ta sợ [Dm]quá.
[Gm]Ôi cớ sao mà [Dm]đâu đâu cũng xua tà [A]thời nay sao ai cũng sợ [A7]ma.
Vì thế nên [Dm]ngày rằm cô kia [C]mặc bộ váy ngắn [Bb]mang theo nhang để đi [A]chùa.
Vì thế nên [Dm]ngày rằm anh kia [C]gọi thầy về cúng vái vì [Bb]lâu nay banh bóng hay [A]thua.
Vì thế nên [Dm]ngày rằm bao nhiêu [C]người người chen nhau [Bb]mang theo chim cá lên
[A]chùa, để phóng sinh [Dm]cầu nguyện trông mong [C]cầu điều may xong [Bb]quăng luôn túi ni [A]long
Vậy được [Dm]không?[C] Vậy được [Bb]không?
Huỳnh lập:
[Dm] Ta chính là công chúc Hằng Nga [C]phái xuống đây để trừ tà ma
[Bb]Ôi! Con thật may mắn khi mà hôm [A]nay con gặp được ta đó.
[Dm]Con muốn nhiều tiền hay là [C]con muốn cầu duyên
Mà thôi [Bb]con cứ nằm im để ta làm [A]phép ta trị nếu không thì [Dm]con sẽ bị điên [C]
Nếu không thì [Bb]con sẽ bị điên!
Bùi Công Nam:
[Gm]Ôi cớ sao mà [Dm]nghe thấy hơi lạ [Gm]làm người ta sợ [Dm]quá.
[Gm]Ôi cớ sao mà [Dm]đâu đâu cũng xua tà [A]thời nay sao ai cũng sợ [A7]ma.
Vì thế nên [Dm]ngày rằm cô kia [C]mặc bộ váy ngắn [Bb]mang theo nhang để đi [A]chùa.
Vì thế nên [Dm]ngày rằm anh kia [C]gọi thầy về cúng vái vì [Bb]lâu nay banh bóng hay [A]thua.
Vì thế nên [Dm]ngày rằm bao nhiêu [C]người người chen nhau [Bb]mang theo chim cá lên
[A]chùa, để phóng sinh [Dm]cầu nguyện trông mong [C]cầu điều may xong [Bb]quăng luôn túi ni [A]long
Vì thế nên [Dm]ngày rằm cô kia [C]mặc bộ váy ngắn [Bb]mang theo nhang để đi [A]chùa.
Vì thế nên [Dm]ngày rằm anh kia [C]gọi thầy về cúng vái vì [Bb]lâu nay banh bóng hay [A]thua.
Vì thế nên [Dm]ngày rằm bao nhiêu [C]người người chen nhau [Bb]mang theo chim cá lên
[A]chùa, để phóng sinh [Dm]cầu nguyện trông mong [C]cầu điều may xong [Bb]quăng luôn túi ni [A]long
Vậy được [Dm]không?[C] Vậy được [Bb]không?[A]