1. Nhiều khi tôi muốn bỏ đi thật [Am] xa
Bạn thân ngoảnh [C] ngơ như người xa [Am] lạ
Người mình bao năm chăn [Am] gối
Bây giờ còn dối gian [Dm] nhau
Mấy ai trong đời hiểu [E7] thấu
2. Tiền khô cháy túi có ai hiểu [Am] ai
Nhiều khi bỏ [C] đi như kẻ không [Am] nhà
Đọa đày trong cơn men [Am] đắng
Ôi đời còn lắm phong [Dm] ba
Biết [E7] bao ước vọng trôi [Am] qua
ĐK:
Còn [Am] nhớ bao năm xa rồi
Đời [E7] thơ tuổi đó rong [C] chơi
Chưa yêu [Dm] đương, chưa lần thương nhớ một [Am] người
Bây giờ tình đến với [E7] tôi, như mây hững hờ mây [Am] trôi [Dm] - [Am]
3. Từ khi biết nhớ, biết thương rồi [Am] yêu
Là khi biết [C] đau, biết khổ trong [Am] chiều
Người đời điêu ngoa, gian [Am] dối
Ước hẹn phù phiếm xa [Dm] xôi
Có [E7] chăng chỉ là mơ [Am] thôi.
Bạn thân ngoảnh [C] ngơ như người xa [Am] lạ
Người mình bao năm chăn [Am] gối
Bây giờ còn dối gian [Dm] nhau
Mấy ai trong đời hiểu [E7] thấu
2. Tiền khô cháy túi có ai hiểu [Am] ai
Nhiều khi bỏ [C] đi như kẻ không [Am] nhà
Đọa đày trong cơn men [Am] đắng
Ôi đời còn lắm phong [Dm] ba
Biết [E7] bao ước vọng trôi [Am] qua
ĐK:
Còn [Am] nhớ bao năm xa rồi
Đời [E7] thơ tuổi đó rong [C] chơi
Chưa yêu [Dm] đương, chưa lần thương nhớ một [Am] người
Bây giờ tình đến với [E7] tôi, như mây hững hờ mây [Am] trôi [Dm] - [Am]
3. Từ khi biết nhớ, biết thương rồi [Am] yêu
Là khi biết [C] đau, biết khổ trong [Am] chiều
Người đời điêu ngoa, gian [Am] dối
Ước hẹn phù phiếm xa [Dm] xôi
Có [E7] chăng chỉ là mơ [Am] thôi.