1. Thôi em đừng [Am] khóc vì mai cũng theo [C] chồng
Nước mắt lưng [D] tròng làm thay đổi được [Am] không
Hãy cười đi [Em] em cho má thắm môi [C] hồng
Để Vui bên [D] chồng đẹp lòng mẹ [Em] cha.
2. Tuy ta kề [Am] bên mà xa cách nghìn [C] trùng
Kẻ trắng tay [D] hoài người nhung gấm cao [Am] sang
Ngày mình yêu [Em] nhau anh đã hiểu được [C] rồi
Có duyên không [D] phận đành [E7] chấp nhận mà [Am] thôi.
ĐK:
[G] Anh, anh đâu trách [C] rằng
Em bước theo [F] người bởi vì [E7] chữ hiếu nặng [C] mang
[Em] Nhưng anh chỉ trách [G] là
Sao em chẳng thật [E7] thà bảo rằng mình đã hết [Am] yêu.
3. Xin em về [Am] đi đừng lưu luyến làm [C] gì
Câu hẹn câu [D] thề giờ thôi trả lại [Am] nhau
Kỷ niệm hôm [Em] nao thời gian cũng phai [C] màu
Giấc mộng lỡ [D] làng [E7] tình đành dở [Am] dang.
Nước mắt lưng [D] tròng làm thay đổi được [Am] không
Hãy cười đi [Em] em cho má thắm môi [C] hồng
Để Vui bên [D] chồng đẹp lòng mẹ [Em] cha.
2. Tuy ta kề [Am] bên mà xa cách nghìn [C] trùng
Kẻ trắng tay [D] hoài người nhung gấm cao [Am] sang
Ngày mình yêu [Em] nhau anh đã hiểu được [C] rồi
Có duyên không [D] phận đành [E7] chấp nhận mà [Am] thôi.
ĐK:
[G] Anh, anh đâu trách [C] rằng
Em bước theo [F] người bởi vì [E7] chữ hiếu nặng [C] mang
[Em] Nhưng anh chỉ trách [G] là
Sao em chẳng thật [E7] thà bảo rằng mình đã hết [Am] yêu.
3. Xin em về [Am] đi đừng lưu luyến làm [C] gì
Câu hẹn câu [D] thề giờ thôi trả lại [Am] nhau
Kỷ niệm hôm [Em] nao thời gian cũng phai [C] màu
Giấc mộng lỡ [D] làng [E7] tình đành dở [Am] dang.