Vòng hợp âm: [C] [D] [Bm] [Em]
1. Đã bao giờ tự [C] hỏi em có thương anh [D] không
Chắc chắn là có [Bm] đấy em thương anh nhiều [Em] lắm
Thế nhưng mà ai [C] biết sự đời nào ai [D] thấu
Khi yêu [Bm] thương chỉ mỗi riêng [Em] em.
2. Và đã bao giờ tự [C] hỏi anh có yêu đậm [D] sâu
Chắc chắn là không [Bm] có bởi anh quá hững [Em] hờ
Gạt bao nhiêu nước [C] mắt để đổi lấy nụ [D] cười
Người yêu [Bm] ơi thật lòng anh xin [Em] lỗi.
ĐK:
Hạ sang thu đông [C] đến anh sợ lắm em [D] ơi
Sợ bờ môi em [Bm] đó chèn vào hơi thở [Em] khác
Sợ ai kia cướp [C] em xa vòng tay anh [D] này
Sợ lắm [Bm] đấy nhưng có giữ được [Em] đâu.
Định mệnh cho hai [C] ta gặp nhau giữa cuộc [D] đời
Nhưng duyên trời không [Bm] cho ta bước [Em] tiếp
Rồi khoảng lặng đâu [C] đó che lắp cả bầu [D] trời
Không giữ được em [Bm] rồi nên đành mất [Em] thôi.
1. Đã bao giờ tự [C] hỏi em có thương anh [D] không
Chắc chắn là có [Bm] đấy em thương anh nhiều [Em] lắm
Thế nhưng mà ai [C] biết sự đời nào ai [D] thấu
Khi yêu [Bm] thương chỉ mỗi riêng [Em] em.
2. Và đã bao giờ tự [C] hỏi anh có yêu đậm [D] sâu
Chắc chắn là không [Bm] có bởi anh quá hững [Em] hờ
Gạt bao nhiêu nước [C] mắt để đổi lấy nụ [D] cười
Người yêu [Bm] ơi thật lòng anh xin [Em] lỗi.
ĐK:
Hạ sang thu đông [C] đến anh sợ lắm em [D] ơi
Sợ bờ môi em [Bm] đó chèn vào hơi thở [Em] khác
Sợ ai kia cướp [C] em xa vòng tay anh [D] này
Sợ lắm [Bm] đấy nhưng có giữ được [Em] đâu.
Định mệnh cho hai [C] ta gặp nhau giữa cuộc [D] đời
Nhưng duyên trời không [Bm] cho ta bước [Em] tiếp
Rồi khoảng lặng đâu [C] đó che lắp cả bầu [D] trời
Không giữ được em [Bm] rồi nên đành mất [Em] thôi.