1. Người con trai ấy [C] luôn chờ em, [D] luôn đợi em [Bm] dẫu như [Em] nào
Anh ta sẽ [Am] không từ bỏ, [D] không buông tay [G] mà
Vì anh ta chỉ [C] yêu mình em, [D] không còn ai [Bm] ở thế giới [Em] này
Để [Am] lòng tin [Bm] tưởng một [Em] lần.
2. Người con trai ấy [C] luôn bận tâm, [D] lo rằng em [Bm] sẽ thật [Em] buồn
Vì ai đó [Am] không hiểu em [D] luôn làm em [G] khóc
Nhìn cậu ta ngẩn [C] ngơ vì em [D] khi mà em [Bm] nói câu xa [Em] rời
Anh chết [Am] lặng khi [Bm] đứng trước [Em] gương.
ĐK:
Anh đã [Em] đứng trước tấm [D] gương
Xem mình [C] có thật sự chán [Bm] chường
Vẫn còn [Am] đó những yêu [Bm] thương
Mà sao [C] nỡ không thể giữ [D] được
Em hãy [Em] nói kết thúc [D] đi
Anh chẳng [C] muốn mang theo những [Bm] gì
Thuộc về [Am] em là của [Bm] em
Anh trốn [C] tránh tất cả kỷ [D] niệm về [Em] em.
Anh ta sẽ [Am] không từ bỏ, [D] không buông tay [G] mà
Vì anh ta chỉ [C] yêu mình em, [D] không còn ai [Bm] ở thế giới [Em] này
Để [Am] lòng tin [Bm] tưởng một [Em] lần.
2. Người con trai ấy [C] luôn bận tâm, [D] lo rằng em [Bm] sẽ thật [Em] buồn
Vì ai đó [Am] không hiểu em [D] luôn làm em [G] khóc
Nhìn cậu ta ngẩn [C] ngơ vì em [D] khi mà em [Bm] nói câu xa [Em] rời
Anh chết [Am] lặng khi [Bm] đứng trước [Em] gương.
ĐK:
Anh đã [Em] đứng trước tấm [D] gương
Xem mình [C] có thật sự chán [Bm] chường
Vẫn còn [Am] đó những yêu [Bm] thương
Mà sao [C] nỡ không thể giữ [D] được
Em hãy [Em] nói kết thúc [D] đi
Anh chẳng [C] muốn mang theo những [Bm] gì
Thuộc về [Am] em là của [Bm] em
Anh trốn [C] tránh tất cả kỷ [D] niệm về [Em] em.