1. [Em] Người con gái ngày nào
Từng là người anh say [Bm] đắm một thời muốn đi đến suốt cuộc đời
Nhưng giờ [C] đây em đã chẳng cần anh chung lối
Bên cạnh [Am] em đã có một [B7] người.
2. [Em] Người con gái ngày nào
Dịu dàng thơ ngây trong [Bm] sáng tuyệt vời ai cũng muốn ngỏ lời
Yêu một người như [C] em chẳng cần hối tiếc
Nhưng anh [Am] đã vượt lên tất [B7] cả.
[C] Hà há [D] ha há ha [Em] hà [Bm]
Nhưng từ [C] ngày hôm qua, tiếng [D] yêu trở nên nhạt [Em] nhòa.
ĐK:
Giờ con tim vụn [C] vỡ khi em vội buông những [D] câu
Mà anh không hình [Em] dung sao em lại như thế [Bm] đâu
Trái tim em giờ nơi [C] nào, đã trao ai vội thế [D] sao
Anh không thể [Am] tin em đã đổi [B7] thay.
Từng ngày qua cảm [C] xúc, trong anh đều nghĩ đến [D] em
Một khi yêu đậm [Em] sâu, anh không thể nào thoát [Bm] ra
Có ai yêu mà như [C] mình, chẳng cần biết đúng hay [D] sai
Chỉ cần trao [Am] hết mà chẳng nhận [B7] lại riêng [Em] mình.
Từng là người anh say [Bm] đắm một thời muốn đi đến suốt cuộc đời
Nhưng giờ [C] đây em đã chẳng cần anh chung lối
Bên cạnh [Am] em đã có một [B7] người.
2. [Em] Người con gái ngày nào
Dịu dàng thơ ngây trong [Bm] sáng tuyệt vời ai cũng muốn ngỏ lời
Yêu một người như [C] em chẳng cần hối tiếc
Nhưng anh [Am] đã vượt lên tất [B7] cả.
[C] Hà há [D] ha há ha [Em] hà [Bm]
Nhưng từ [C] ngày hôm qua, tiếng [D] yêu trở nên nhạt [Em] nhòa.
ĐK:
Giờ con tim vụn [C] vỡ khi em vội buông những [D] câu
Mà anh không hình [Em] dung sao em lại như thế [Bm] đâu
Trái tim em giờ nơi [C] nào, đã trao ai vội thế [D] sao
Anh không thể [Am] tin em đã đổi [B7] thay.
Từng ngày qua cảm [C] xúc, trong anh đều nghĩ đến [D] em
Một khi yêu đậm [Em] sâu, anh không thể nào thoát [Bm] ra
Có ai yêu mà như [C] mình, chẳng cần biết đúng hay [D] sai
Chỉ cần trao [Am] hết mà chẳng nhận [B7] lại riêng [Em] mình.