Dù đã [C]biết yêu em sẽ không có kết cục [Em]tốt sau khi ngỏ [Am]lời
Vì [F]yêu từ [G]lâu chất chứa [C]lo âu
Sợ tổn [F]thương nên anh không [G]dám nói hết tâm [Em]tư trong lòng bấy [A7]lâu
Giờ em [Dm]đã có ai bên cạnh, cuộc sống em [G]ổn không?
Vì lòng yếu [C]đuối em à. Vì sợ tổn [Bm7b5]thương trong [E7]em
Vì đơn [F]phương yêu [Fm]em nên anh chẳng [C]dám nói ra
Trong [F]lòng tựa như đám [G]mây che [Em]đi lời nói đầu [A7]môi
Gía như [Fm]có cơ hội Anh sẽ [G]ngỏ lời yêu [C]em
Rap:
Anh chẳng [C]dám buông ra lời tỏ tình yêu Em trong từng dòng suy nghĩ
Sợ nói [Em]ra làm Em rời bỏ mình đành [Am]xem Em là bạn tri kỉ
Anh dường [F]như mất đi cả dũng khí đứng trước mặt [G]Em và chẳng biết làm gì
Vài từ mật [C]ngọt cất vào trong nhật kí chờ ngày người mở lòng vội nói lời thầm thì ah
Tự [F]trách bản thân mình thật ngu ngốc trì hoãn cảm [G]xúc thật lúc ngồi cạnh nàng
Rồi [Em]xuất hiện người khác trong thoáng chốc em nhận lời [A7]yêu ai đó thật vội vàng
Giá như [Dm]Anh can đảm để thổ lộ tâm tư sâu kín và trao trọn tình duyên
Thì câu [G]chuyện đã có kết cục đẹp ta cùng ngồi ngắm hoàng hôn thật bình yên
VERSE 2
Ừ thì [C]em vẫn xem chúng ta mãi là bạn [Em]tốt sau khi ngõ lời
Tình [F]yêu của [G]anh, em có [C]thấu hiểu.
Tình cảm [F]anh trao em vẫn [G]đấy muốn nắm tay [Em]em cùng em sánh [A7]đôi
Lặng nghe [Dm]2 chữ đành thôi, dù yêu [G]em vẫn không có hội.
Vì lòng yếu [C]đuối em à. Vì sợ tổn [Bm7b5]thương trong [E7]em
Vì đơn [F]phương yêu [Fm]em nên anh chẳng [C]dám nói ra
Trong [F]lòng tựa như đám [G]mây che [Em]đi lời nói đầu [A7]môi
Gía như [Fm]có cơ hội Anh sẽ [G]ngỏ lời yêu [C]em
Vì [F]yêu từ [G]lâu chất chứa [C]lo âu
Sợ tổn [F]thương nên anh không [G]dám nói hết tâm [Em]tư trong lòng bấy [A7]lâu
Giờ em [Dm]đã có ai bên cạnh, cuộc sống em [G]ổn không?
Vì lòng yếu [C]đuối em à. Vì sợ tổn [Bm7b5]thương trong [E7]em
Vì đơn [F]phương yêu [Fm]em nên anh chẳng [C]dám nói ra
Trong [F]lòng tựa như đám [G]mây che [Em]đi lời nói đầu [A7]môi
Gía như [Fm]có cơ hội Anh sẽ [G]ngỏ lời yêu [C]em
Rap:
Anh chẳng [C]dám buông ra lời tỏ tình yêu Em trong từng dòng suy nghĩ
Sợ nói [Em]ra làm Em rời bỏ mình đành [Am]xem Em là bạn tri kỉ
Anh dường [F]như mất đi cả dũng khí đứng trước mặt [G]Em và chẳng biết làm gì
Vài từ mật [C]ngọt cất vào trong nhật kí chờ ngày người mở lòng vội nói lời thầm thì ah
Tự [F]trách bản thân mình thật ngu ngốc trì hoãn cảm [G]xúc thật lúc ngồi cạnh nàng
Rồi [Em]xuất hiện người khác trong thoáng chốc em nhận lời [A7]yêu ai đó thật vội vàng
Giá như [Dm]Anh can đảm để thổ lộ tâm tư sâu kín và trao trọn tình duyên
Thì câu [G]chuyện đã có kết cục đẹp ta cùng ngồi ngắm hoàng hôn thật bình yên
VERSE 2
Ừ thì [C]em vẫn xem chúng ta mãi là bạn [Em]tốt sau khi ngõ lời
Tình [F]yêu của [G]anh, em có [C]thấu hiểu.
Tình cảm [F]anh trao em vẫn [G]đấy muốn nắm tay [Em]em cùng em sánh [A7]đôi
Lặng nghe [Dm]2 chữ đành thôi, dù yêu [G]em vẫn không có hội.
Vì lòng yếu [C]đuối em à. Vì sợ tổn [Bm7b5]thương trong [E7]em
Vì đơn [F]phương yêu [Fm]em nên anh chẳng [C]dám nói ra
Trong [F]lòng tựa như đám [G]mây che [Em]đi lời nói đầu [A7]môi
Gía như [Fm]có cơ hội Anh sẽ [G]ngỏ lời yêu [C]em