Ver1:
Ba [Am]mươi, đêm pháo giao thừa, con nằm trong bốn bức tường.
Trại [Dm]giam, bốn bức tường [C]cao con ăn năn biết nói [E7]sao.
Ngày [Am]đó, lúc con còn nhỏ con quậy phá trong gia [C]đình.
Đến năm mười [Am]tám, con xách hàng chém người [E7]ta.
Giờ con khôn lớn, con bơ vơ giữa dòng đời phụ [Am]bạc.
ĐK:
Chiều, đêm nhớ nhà, nhớ thương mẹ già,
mẹ già thường hay đau [C]ốm,
Trong giây phút sau cùng [Dm], Mẹ nắm tay dặn dò,
[E7]chỉ được vài câu an ủi.
[Am]Đời, con chỉ ước rằng, ước mong một ngày
được về thăm quê [C]cũ.
Bao tháng năm rã rời, [Dm]ôi xót xa riêng mình,
[E7]một lần lỡ lầm mang đắng [Am]cay.
Ver2:
Khăn [Am]tang, con quấn lên đầu, đưa mẹ ra nghĩa trang buồn.
Mộ [Dm]sâu, 3 mét chiều [C]cao con ăn năn biết nói [E7]sao?
Ngày [Am]đó, đúng 3 mùa lúa, con đã sống xa mẹ [C]rồi.
Nhắc chi chuyện [Am]cũ, thêm đau lòng kẻ mồ [E7]côi.
Mẹ ơi có chết, mẹ linh thiêng về cứu [Am]con.
Ba [Am]mươi, đêm pháo giao thừa, con nằm trong bốn bức tường.
Trại [Dm]giam, bốn bức tường [C]cao con ăn năn biết nói [E7]sao.
Ngày [Am]đó, lúc con còn nhỏ con quậy phá trong gia [C]đình.
Đến năm mười [Am]tám, con xách hàng chém người [E7]ta.
Giờ con khôn lớn, con bơ vơ giữa dòng đời phụ [Am]bạc.
ĐK:
Chiều, đêm nhớ nhà, nhớ thương mẹ già,
mẹ già thường hay đau [C]ốm,
Trong giây phút sau cùng [Dm], Mẹ nắm tay dặn dò,
[E7]chỉ được vài câu an ủi.
[Am]Đời, con chỉ ước rằng, ước mong một ngày
được về thăm quê [C]cũ.
Bao tháng năm rã rời, [Dm]ôi xót xa riêng mình,
[E7]một lần lỡ lầm mang đắng [Am]cay.
Ver2:
Khăn [Am]tang, con quấn lên đầu, đưa mẹ ra nghĩa trang buồn.
Mộ [Dm]sâu, 3 mét chiều [C]cao con ăn năn biết nói [E7]sao?
Ngày [Am]đó, đúng 3 mùa lúa, con đã sống xa mẹ [C]rồi.
Nhắc chi chuyện [Am]cũ, thêm đau lòng kẻ mồ [E7]côi.
Mẹ ơi có chết, mẹ linh thiêng về cứu [Am]con.