Mùa luyến lưu anh chẳng Gngăn được lời thì thầm của nỗi Dnhớ
Cảm thấy như đang xuyến Emxao mặc dù cảnh vật luôn vốn Bmcó
Từng ngày trôi qua biết Canh chẳng gặp may mắn Gtiếc em chẳng ở đây
Chắc Amem đang vui đắm say bên một Dai
GCó chút mưa đang tạm thời làm Dnắng phải chia ly cùng với chân trời xanh
EmGiống như anh luôn chờ đợi, Bmem đến xóa đi u buồn tâm hồn anh
CChắc do nỗi nhớ tràn đầy Gchắc sự cô đơn anh đã quen hàng ngày
AmChắc vì vu vơ thả mình theo làn mây Dchắc do ngày em đến đã làm trái Gtim anh xao xuyến
Bồi hồi lần Dđầu biết tới tiếng yêu nghĩ rằng cuộc Emđời đã trao duyên
Trời thu Dvừa như 1 mùa luyến lưu nhưng chỉ Canh hoài mơ về
Ngày Gta nằm vai kề ngày chung Amđôi, những nỗi nhớ ngẩn Dngơ
Thật lòng anh vừa Gmuốn bên em vừa Dmuốn quên em
Gạt Emhết nhân duyên ôm Bmnhững muộn phiền
Ai chẳng Ccó vài cố chấp đắn Gđo
Đợi chờ em 1 Amthoáng rồi 1 ngày biến thành giấc Dmơ
Biết mưa chỉ Gmang ngàn lưu Dluyến tiếc em chẳng Emđợi chờ anh Bmđến
GIữ mãi trong Ctim những mộng mơ của Gtiếng yêu đầu
Còn Amrung động khi thấy Dem là còn luyến Glưu
GTrên mọi con đường anh đi tới, cô Dđơn như hình phạt mà cuộc đời anh phải thụ án
EmCảm xúc là thứ dễ chi phối, Bmkhi nhớ đến em nhìn bầu trời hóa màu u ám
CTừ khi lần đầu ta chạm mắt, Gthì những rung động ngày hôm ấy anh lỡ mang
AmĐơn phương như cách nuôi lợn đất, càng mang nhiều thương Dnhớ, càng nhanh vỡ tan
Chỉ muốn cảm Ggiác an toàn Vì sợ tim Dsẽ mang ngàn niềm đau
Đối diện thực Emtế trang hoàng Trái tim lý Bmtrí đang làm phiền nhau
Cứ cho Clà, anh và em sẽ chẳng Ghợp như trắng và đen
Như lời Amhát không hồi đáp Đợi chờ Dgiống như sự trừng phạt
Tình yêu khiến Gcon người quên đi mất thời gian
Thời gian khiến Dcon người quên đi mình từng đau
Như 2 tầm Emmắt luôn đợi mong ngày trời quang
Nhìn thấy mọi Bmthứ như chẳng thể nhìn vào nhau
Như chẳng thể Cngăn bản thân chìm trong biển sâu
Như thiêu thân Glao vào ngọn đèn sẽ sớm tắt
Anh biết, tình Amyêu luôn mang theo ngàn niềm đau
Và sự im Dlặng luôn là điều đau đớn nhất
Mùa luyến lưu anh chẳng Gngăn được lời thì thầm của nỗi Dnhớ
Cảm thấy như đang xuyến Emxao mặc dù cảnh vật luôn vốn Bmcó
Từng ngày trôi qua biết Canh chẳng gặp may mắn Gtiếc em chẳng ở đây
Một Ammình anh ngồi ôm cơn Dmơ
Thật lòng anh vừa Gmuốn bên em vừa Dmuốn quên em
Gạt Emhết nhân duyên ôm Bmnhững muộn phiền
Ai chẳng Ccó vài cố chấp đắn Gđo
Đợi chờ em 1 Amthoáng rồi 1 ngày biến thành giấc Dmơ
Biết mưa chỉ Gmang ngàn lưu Dluyến tiếc em chẳng Emđợi chờ anh Bmđến
GIữ mãi trong Ctim những mộng mơ của Gtiếng yêu đầu
Vì Ammỗi lần khi thấy Dem
Thật lòng anh vừa Amuốn bên em vừa Emuốn quên em
Gạt F#mhết nhân duyên ôm C#mnhững muộn phiền
Ai chẳng Dcó vài cố chấp đắn Ađo
Đợi chờ em 1 Bmthoáng rồi 1 ngày biến thành giấc Emơ
Biết mưa chỉ Amang ngàn lưu Eluyến tiếc em chẳng F#mđợi chờ anh C#mđến
GIữ mãi trong Dtim những mộng mơ của Atiếng yêu đầu
Còn Bmrung động khi thấy Eem là còn luyến Alưu.
Cảm thấy như đang xuyến Emxao mặc dù cảnh vật luôn vốn Bmcó
Từng ngày trôi qua biết Canh chẳng gặp may mắn Gtiếc em chẳng ở đây
Chắc Amem đang vui đắm say bên một Dai
GCó chút mưa đang tạm thời làm Dnắng phải chia ly cùng với chân trời xanh
EmGiống như anh luôn chờ đợi, Bmem đến xóa đi u buồn tâm hồn anh
CChắc do nỗi nhớ tràn đầy Gchắc sự cô đơn anh đã quen hàng ngày
AmChắc vì vu vơ thả mình theo làn mây Dchắc do ngày em đến đã làm trái Gtim anh xao xuyến
Bồi hồi lần Dđầu biết tới tiếng yêu nghĩ rằng cuộc Emđời đã trao duyên
Trời thu Dvừa như 1 mùa luyến lưu nhưng chỉ Canh hoài mơ về
Ngày Gta nằm vai kề ngày chung Amđôi, những nỗi nhớ ngẩn Dngơ
Thật lòng anh vừa Gmuốn bên em vừa Dmuốn quên em
Gạt Emhết nhân duyên ôm Bmnhững muộn phiền
Ai chẳng Ccó vài cố chấp đắn Gđo
Đợi chờ em 1 Amthoáng rồi 1 ngày biến thành giấc Dmơ
Biết mưa chỉ Gmang ngàn lưu Dluyến tiếc em chẳng Emđợi chờ anh Bmđến
GIữ mãi trong Ctim những mộng mơ của Gtiếng yêu đầu
Còn Amrung động khi thấy Dem là còn luyến Glưu
GTrên mọi con đường anh đi tới, cô Dđơn như hình phạt mà cuộc đời anh phải thụ án
EmCảm xúc là thứ dễ chi phối, Bmkhi nhớ đến em nhìn bầu trời hóa màu u ám
CTừ khi lần đầu ta chạm mắt, Gthì những rung động ngày hôm ấy anh lỡ mang
AmĐơn phương như cách nuôi lợn đất, càng mang nhiều thương Dnhớ, càng nhanh vỡ tan
Chỉ muốn cảm Ggiác an toàn Vì sợ tim Dsẽ mang ngàn niềm đau
Đối diện thực Emtế trang hoàng Trái tim lý Bmtrí đang làm phiền nhau
Cứ cho Clà, anh và em sẽ chẳng Ghợp như trắng và đen
Như lời Amhát không hồi đáp Đợi chờ Dgiống như sự trừng phạt
Tình yêu khiến Gcon người quên đi mất thời gian
Thời gian khiến Dcon người quên đi mình từng đau
Như 2 tầm Emmắt luôn đợi mong ngày trời quang
Nhìn thấy mọi Bmthứ như chẳng thể nhìn vào nhau
Như chẳng thể Cngăn bản thân chìm trong biển sâu
Như thiêu thân Glao vào ngọn đèn sẽ sớm tắt
Anh biết, tình Amyêu luôn mang theo ngàn niềm đau
Và sự im Dlặng luôn là điều đau đớn nhất
Mùa luyến lưu anh chẳng Gngăn được lời thì thầm của nỗi Dnhớ
Cảm thấy như đang xuyến Emxao mặc dù cảnh vật luôn vốn Bmcó
Từng ngày trôi qua biết Canh chẳng gặp may mắn Gtiếc em chẳng ở đây
Một Ammình anh ngồi ôm cơn Dmơ
Thật lòng anh vừa Gmuốn bên em vừa Dmuốn quên em
Gạt Emhết nhân duyên ôm Bmnhững muộn phiền
Ai chẳng Ccó vài cố chấp đắn Gđo
Đợi chờ em 1 Amthoáng rồi 1 ngày biến thành giấc Dmơ
Biết mưa chỉ Gmang ngàn lưu Dluyến tiếc em chẳng Emđợi chờ anh Bmđến
GIữ mãi trong Ctim những mộng mơ của Gtiếng yêu đầu
Vì Ammỗi lần khi thấy Dem
Thật lòng anh vừa Amuốn bên em vừa Emuốn quên em
Gạt F#mhết nhân duyên ôm C#mnhững muộn phiền
Ai chẳng Dcó vài cố chấp đắn Ađo
Đợi chờ em 1 Bmthoáng rồi 1 ngày biến thành giấc Emơ
Biết mưa chỉ Amang ngàn lưu Eluyến tiếc em chẳng F#mđợi chờ anh C#mđến
GIữ mãi trong Dtim những mộng mơ của Atiếng yêu đầu
Còn Bmrung động khi thấy Eem là còn luyến Alưu.