1. Đã từ lâu ngược xuôi đó [E7] đây thân lính chiến đánh giặc đêm [Am] ngày
Lưng bụi [Dm] dày, da màu nắng [C] cháy lửa đạn xui mình quên [Am] đây
Bao nhiêu nỗi [A7] niềm, bao khắc khoải muốn nói nhưng [Dm] thôi [E7]
2. Đếm thời gian bằng trăm ngón [E7] tay nên nước mắt khóc dài phút [Am] này
Ôi lệ [Dm] mừng xua buồn lẫn [C] mất lửa tình yêu làm ngây [Am] ngất
Khi ân tình dầy ta tiếc [E7] gì ta đêm [Am] nay
ĐK: Đêm trần gian biến [C] trôi, vì nhân thế đêm [F] ngày [E7] dài như đoạn [Am] đời
Cho [C] nhau mỗi một đêm vui ngàn năm nhớ mãi hình hài tình [E7] nhân
3. Nhớ làm sao chuyện đêm đã [E7] qua ngay những lúc tiến vào đất [Am] giặc
Hơn một [Dm] lần vương làn tóc [C] rối và tình yêu người cho [Am] tôi
Ôi đêm ngà ngọc đêm ấm [E7] lòng trai đi [Am] xa
Lưng bụi [Dm] dày, da màu nắng [C] cháy lửa đạn xui mình quên [Am] đây
Bao nhiêu nỗi [A7] niềm, bao khắc khoải muốn nói nhưng [Dm] thôi [E7]
2. Đếm thời gian bằng trăm ngón [E7] tay nên nước mắt khóc dài phút [Am] này
Ôi lệ [Dm] mừng xua buồn lẫn [C] mất lửa tình yêu làm ngây [Am] ngất
Khi ân tình dầy ta tiếc [E7] gì ta đêm [Am] nay
ĐK: Đêm trần gian biến [C] trôi, vì nhân thế đêm [F] ngày [E7] dài như đoạn [Am] đời
Cho [C] nhau mỗi một đêm vui ngàn năm nhớ mãi hình hài tình [E7] nhân
3. Nhớ làm sao chuyện đêm đã [E7] qua ngay những lúc tiến vào đất [Am] giặc
Hơn một [Dm] lần vương làn tóc [C] rối và tình yêu người cho [Am] tôi
Ôi đêm ngà ngọc đêm ấm [E7] lòng trai đi [Am] xa