1. Người [C] ơi người ở đừng về
Người về em vẫn tỉ tê (mà) khóc thầm
Người [F] về em đứng em nằm
Hai bên vạt [C] áo ướt đầm (mà) như [G] mưa.
2. Người [C] ơi người ở đừng về
Người về em vẫn kè kè (mà) trông [Dm] theo
Người ơi em vẫn trông theo
Trong nước nước [G] chảy trông bèo (mà) bèo [C] trôi.
ĐK:
Mình [F] ơi!
Mình ơi đừng ở đừng có về nghe
Mình về em nhắc lời thề (mà) nhớ [C] thương
Nhớ thương em vẫn nhớ thương
Yêu em xin chớ chung giường (mà) với [Dm] ai
Mình ơi em chẳng cho [C] về
Mình [Dm] ơi em chẳng cho [C] về
Tình tình tình tình hỡi tình [Dm] ơi
Tình tình tình em chẳng cho [C] về.
3. Mình [C] ơi em chẳng cho về
Em níu vạt áo em đề (mà) bài [Dm] thơ
Chữ trung xin để phần [G] cha
Chữ hiếu phần mẹ, đôi ta (mà) chữ [C] tình.
Người về em vẫn tỉ tê (mà) khóc thầm
Người [F] về em đứng em nằm
Hai bên vạt [C] áo ướt đầm (mà) như [G] mưa.
2. Người [C] ơi người ở đừng về
Người về em vẫn kè kè (mà) trông [Dm] theo
Người ơi em vẫn trông theo
Trong nước nước [G] chảy trông bèo (mà) bèo [C] trôi.
ĐK:
Mình [F] ơi!
Mình ơi đừng ở đừng có về nghe
Mình về em nhắc lời thề (mà) nhớ [C] thương
Nhớ thương em vẫn nhớ thương
Yêu em xin chớ chung giường (mà) với [Dm] ai
Mình ơi em chẳng cho [C] về
Mình [Dm] ơi em chẳng cho [C] về
Tình tình tình tình hỡi tình [Dm] ơi
Tình tình tình em chẳng cho [C] về.
3. Mình [C] ơi em chẳng cho về
Em níu vạt áo em đề (mà) bài [Dm] thơ
Chữ trung xin để phần [G] cha
Chữ hiếu phần mẹ, đôi ta (mà) chữ [C] tình.