1. Có phải vì [Dm] em tâm hồn đầy cô [F] quạnh
Theo buổi chiều [Am] tàn mong đợi chuyến đò [Dm] sang
Màn đêm [Bb] xuống mang niềm thương nỗi [Gm] nhớ
Xót xa [C] thay tình [Bb] đó ngút ngàn [Am] xa.
2. Có phải vì [Dm] anh em đành phải theo [F] chồng
Chôn vùi cuộc [Am] tình trong thầm kín tuổi [Dm] xuân
Về nơi [Bb] xứ xa lạ bao nghiệt [Gm] ngã
Nhớ thương [C] anh mắt [Am] lệ hoài tuôn [Dm] rơi.
ĐK:
Đời lắm chua [C] cay ôi tình yêu cách [F] biệt
Ôi đành xa [Gm] nhau chôn kín mối tình [Dm] sâu
Kỷ niệm cho [Gm] nhau vùi sâu bao cay [C] đắng
Chân trời xa [A7] vắng nỗi đau cứ bẽ [Dm] bàng.
3. Thôi hết từ [Dm] đây tan rồi tuổi hoa [F] mộng
Thương cuộc đời [Am] mình trong bão tố cuồng [Dm] phong
Trời xa [Bb] đó ôm niềm đau nỗi [Gm] nhớ
Nhớ thương [C] nhau nuốt [Am] lệ từng canh [Dm] thâu.
Theo buổi chiều [Am] tàn mong đợi chuyến đò [Dm] sang
Màn đêm [Bb] xuống mang niềm thương nỗi [Gm] nhớ
Xót xa [C] thay tình [Bb] đó ngút ngàn [Am] xa.
2. Có phải vì [Dm] anh em đành phải theo [F] chồng
Chôn vùi cuộc [Am] tình trong thầm kín tuổi [Dm] xuân
Về nơi [Bb] xứ xa lạ bao nghiệt [Gm] ngã
Nhớ thương [C] anh mắt [Am] lệ hoài tuôn [Dm] rơi.
ĐK:
Đời lắm chua [C] cay ôi tình yêu cách [F] biệt
Ôi đành xa [Gm] nhau chôn kín mối tình [Dm] sâu
Kỷ niệm cho [Gm] nhau vùi sâu bao cay [C] đắng
Chân trời xa [A7] vắng nỗi đau cứ bẽ [Dm] bàng.
3. Thôi hết từ [Dm] đây tan rồi tuổi hoa [F] mộng
Thương cuộc đời [Am] mình trong bão tố cuồng [Dm] phong
Trời xa [Bb] đó ôm niềm đau nỗi [Gm] nhớ
Nhớ thương [C] nhau nuốt [Am] lệ từng canh [Dm] thâu.