1. Trong bóng [Em] tối tìm đâu thân phận [Am] người
Dù một [D] làn hơi ấm máu luân [G] lưu
Tìm đâu [C] thấy trầm hương trên tóc [D] người
Một mùa [B7] trăng sáng chiếu tuổi đôi [C] mươi. [B7]
Nghe gió [Em] hú hồn quay theo bụi [Am] mù
Ngày chợt [D] dài rơi giữa chốn thiên [G] thu
Tìm đâu [C] thấy càn khôn rơi máu [D] lệ
Đường trần [B7] ai nặng vai cõi đi [Em] về.
ĐK:
Ai qua bờ [G] mê quên thời kinh tịnh [Em] độ
Sông chia đường [D] về về sắc giới hư [B7] vô
Một hạt từ [C] tâm quên giữa chốn hồng [D] trần
Còn lại phù [B7] vân liệm chôn xác thân [Em] tôi.
2. Ai biết [Em] có hồi sinh thân phận [Am] người
Dù một [D] lần như bóng nến đêm [G] thâu
Chờ mong [C] đến bình minh soi ánh [D] màu
Làm phù [B7] sinh hóa kiếp giữa phong [C] ba. [B7]
Ai biết [Em] có tử sinh gieo hạnh [Am] mầm
Đợi chờ [D] ngày khơi ấm lửa nguyên [G] sinh
Đời chưa [C] hết một thời kinh cứu [D] độ
Để hồn [B7] tan tựa sương khói mơ [Em] hồ.
ĐK:
Ai qua bờ [G] mê quên thời kinh tịnh [Em] độ
Sông chia đường [D] về về sắc giới hư [B7] vô
Một hạt từ [C] tâm quên giữa chốn hồng [D] trần
Còn lại phù [B7] vân liệm chôn xác thân [Em] tôi.
Dù một [D] làn hơi ấm máu luân [G] lưu
Tìm đâu [C] thấy trầm hương trên tóc [D] người
Một mùa [B7] trăng sáng chiếu tuổi đôi [C] mươi. [B7]
Nghe gió [Em] hú hồn quay theo bụi [Am] mù
Ngày chợt [D] dài rơi giữa chốn thiên [G] thu
Tìm đâu [C] thấy càn khôn rơi máu [D] lệ
Đường trần [B7] ai nặng vai cõi đi [Em] về.
ĐK:
Ai qua bờ [G] mê quên thời kinh tịnh [Em] độ
Sông chia đường [D] về về sắc giới hư [B7] vô
Một hạt từ [C] tâm quên giữa chốn hồng [D] trần
Còn lại phù [B7] vân liệm chôn xác thân [Em] tôi.
2. Ai biết [Em] có hồi sinh thân phận [Am] người
Dù một [D] lần như bóng nến đêm [G] thâu
Chờ mong [C] đến bình minh soi ánh [D] màu
Làm phù [B7] sinh hóa kiếp giữa phong [C] ba. [B7]
Ai biết [Em] có tử sinh gieo hạnh [Am] mầm
Đợi chờ [D] ngày khơi ấm lửa nguyên [G] sinh
Đời chưa [C] hết một thời kinh cứu [D] độ
Để hồn [B7] tan tựa sương khói mơ [Em] hồ.
ĐK:
Ai qua bờ [G] mê quên thời kinh tịnh [Em] độ
Sông chia đường [D] về về sắc giới hư [B7] vô
Một hạt từ [C] tâm quên giữa chốn hồng [D] trần
Còn lại phù [B7] vân liệm chôn xác thân [Em] tôi.