Em đem nỗi [Am]buồn, giấu sau bờ [G]mi
Em vẫn mỉm [Em]cười, dù có ra làm [Am]sao
Em đem giấc [F]mộng, kể cho làn [G]mây
Chẳng [Em]biết mây có nghe, sao hững hờ [Am]bay
Vô tư bất [Am]cần, vẫn là độc [G]thân
Không phải em khó [Em]gần, thực chất chẳng còn niềm [Am]tin.
Duyên nợ đến [F]nhiều mà chẳng biết duyên phận hay vô [G]duyên ?
Chỉ biết một [Em]điều tình đẹp là tình trong [Am]mơ ơ ơ
ĐK:
Và rồi em cứ [F]thế lắm mối tối nằm [G]không
Nắng mưa xuân hạ - thu [Em]đông
Á í A em vẫn một [Am]mình
Cầu trời ban duyên [F]tốt, lắm mối tối nằm [G]không
Chớ mong chân tình ngày [Em]nay
A í A thôi đành tuỳ [Am]duyên
Em vẫn mỉm [Em]cười, dù có ra làm [Am]sao
Em đem giấc [F]mộng, kể cho làn [G]mây
Chẳng [Em]biết mây có nghe, sao hững hờ [Am]bay
Vô tư bất [Am]cần, vẫn là độc [G]thân
Không phải em khó [Em]gần, thực chất chẳng còn niềm [Am]tin.
Duyên nợ đến [F]nhiều mà chẳng biết duyên phận hay vô [G]duyên ?
Chỉ biết một [Em]điều tình đẹp là tình trong [Am]mơ ơ ơ
ĐK:
Và rồi em cứ [F]thế lắm mối tối nằm [G]không
Nắng mưa xuân hạ - thu [Em]đông
Á í A em vẫn một [Am]mình
Cầu trời ban duyên [F]tốt, lắm mối tối nằm [G]không
Chớ mong chân tình ngày [Em]nay
A í A thôi đành tuỳ [Am]duyên