[C]Cứ tiếp tục đứng đây, [Dm]ngắm sao và ngắm mây,
[Em]cứ tiếp tục lắng nghe bao giờ [F]trái tim em okay.
[C]Lắng nghe những ngón tay, [Dm]muốn em làm như vậy,
[Em]biết đâu em sẽ sai nhưng mà [F]biết đâu nó sẽ hay.
[C]Làm điều mà em thích baby, [Dm]chậm lại hoặc nhanh hơn maybe,
[Em]đến khi em thấy em không còn [F]anxiety.
[C]Làm điều mà em thích baby, [Dm]chậm lại hoặc nhanh hơn maybe,
[Em]đến khi em thấy em không còn [F]lo âu.
Đến khi chẳng còn [C]chút nào, tiếc thương về ngày [Dm]qua.
Đến khi chẳng còn [Em]phút nào, vấn vương lời người [F]ta.
Nhiều khi lo [C]lắng cho mệt đầu, nên người [Dm]ta cứ giống nhau
không cần [Em]em như thế đâu, xin đừng [F]bận tâm. Hm hm hm hm hm
[C]Cứ tiếp tục đứng đây, [Dm]cứ tiếp tục đứng đây,
[Em]Cứ tiếp tục lắng nghe bao giờ [G]trái tim em okay.
[Dm]Dù nhiều lần trong tiếng cười [G]là niềm tin vỡ [Em]đôi.
Sống như mình đã [G]chết, ngỡ như mình [A7]không tên,
tìm đâu cho [Dm]mình lối thoát. tìm đâu cho [G]mình lối thoát?
Đến khi chẳng còn [C]chút nào, vấn vương về anh [Dm]ta.
Đến khi chẳng còn [Em]phút nào, vấn vương lời người [F]ta.
Nhiều khi lo [C]lắng cho mệt đầu, nên người [Dm]ta cứ giống nhau
không cần [Em]em như thế đâu. [F]
[Em]cứ tiếp tục lắng nghe bao giờ [F]trái tim em okay.
[C]Lắng nghe những ngón tay, [Dm]muốn em làm như vậy,
[Em]biết đâu em sẽ sai nhưng mà [F]biết đâu nó sẽ hay.
[C]Làm điều mà em thích baby, [Dm]chậm lại hoặc nhanh hơn maybe,
[Em]đến khi em thấy em không còn [F]anxiety.
[C]Làm điều mà em thích baby, [Dm]chậm lại hoặc nhanh hơn maybe,
[Em]đến khi em thấy em không còn [F]lo âu.
Đến khi chẳng còn [C]chút nào, tiếc thương về ngày [Dm]qua.
Đến khi chẳng còn [Em]phút nào, vấn vương lời người [F]ta.
Nhiều khi lo [C]lắng cho mệt đầu, nên người [Dm]ta cứ giống nhau
không cần [Em]em như thế đâu, xin đừng [F]bận tâm. Hm hm hm hm hm
[C]Cứ tiếp tục đứng đây, [Dm]cứ tiếp tục đứng đây,
[Em]Cứ tiếp tục lắng nghe bao giờ [G]trái tim em okay.
[Dm]Dù nhiều lần trong tiếng cười [G]là niềm tin vỡ [Em]đôi.
Sống như mình đã [G]chết, ngỡ như mình [A7]không tên,
tìm đâu cho [Dm]mình lối thoát. tìm đâu cho [G]mình lối thoát?
Đến khi chẳng còn [C]chút nào, vấn vương về anh [Dm]ta.
Đến khi chẳng còn [Em]phút nào, vấn vương lời người [F]ta.
Nhiều khi lo [C]lắng cho mệt đầu, nên người [Dm]ta cứ giống nhau
không cần [Em]em như thế đâu. [F]