1. Người đã bỏ ta đi lấy [Em] chồng
Ta hỏi lòng [Bm] mình có buồn [Em] không
Không buồn sao ta lại [C] khóc
Không [Em] buồn sao lại đau [Am] thương
Không [D] buồn sao từng đêm say [G] mềm. [B7]
2. Đời đã phong trần chắc phong trần [Em] thêm
Rồi đây từng [Bm] đêm ngõ vắng không [Em] đèn
Ta đi tìm đôi mắt [C] ấy
Đi [Em] tìm lại làn tóc [Am] mây
Tưởng [B7] như em vẫn còn [Em] đây.
ĐK:
Thôi uống thêm một [Bm] ly
để cho vơi sầu dĩ [C] vãng
Quên [D] người phụ rẫy tình [G] ta [Em]
Tháng ngày biết có phôi [Am] phai
Hay [D] quên là để nhớ [G] nhiều
Oan [C] nghiệt một mối tình [B7] đau.
3. Người đã bỏ ta đi lấy [Em] chồng
Ta hỏi lòng [Bm] còn chi nữa mà [Em] trông
Chim trời cao bay về [C] núi
Ai [Em] từ vực thẳm thương [Am] mong
Ôm [B7] một kiếp đời long [Em] đong.
Ta hỏi lòng [Bm] mình có buồn [Em] không
Không buồn sao ta lại [C] khóc
Không [Em] buồn sao lại đau [Am] thương
Không [D] buồn sao từng đêm say [G] mềm. [B7]
2. Đời đã phong trần chắc phong trần [Em] thêm
Rồi đây từng [Bm] đêm ngõ vắng không [Em] đèn
Ta đi tìm đôi mắt [C] ấy
Đi [Em] tìm lại làn tóc [Am] mây
Tưởng [B7] như em vẫn còn [Em] đây.
ĐK:
Thôi uống thêm một [Bm] ly
để cho vơi sầu dĩ [C] vãng
Quên [D] người phụ rẫy tình [G] ta [Em]
Tháng ngày biết có phôi [Am] phai
Hay [D] quên là để nhớ [G] nhiều
Oan [C] nghiệt một mối tình [B7] đau.
3. Người đã bỏ ta đi lấy [Em] chồng
Ta hỏi lòng [Bm] còn chi nữa mà [Em] trông
Chim trời cao bay về [C] núi
Ai [Em] từ vực thẳm thương [Am] mong
Ôm [B7] một kiếp đời long [Em] đong.