Capo 4
Tone [Am]
Dựa vào vai [F]anh rồi khóc thật [G]lâu có phải anh [Em]ta đã làm em [Am]đau?
Cuộc tình tan [F]vỡ quá nhiều đậm [G]sâu thôi nín đi [Em]em rồi sẽ qua [Am]mau!
Người ta vội [F]quên, quên em rồi [G]đấy họ trao dối [Em]gian, em không chịu [Am]thấy
Chỉ vì ngày [F]ấy anh chậm một [G]bước để rồi nhìn [Em]ai làm em tổn [Am]thương…
Bỏ lại muộn phiền [F]hết đi, gạt nhẹ nước mắt [G]trên mi
Người ta chẳng thương thật [Em]lòng sao em phải nuối tiếc [Am]làm gì?
Đã dành hết cả thanh [F]xuân, để rồi đau đớn [G]vô cùng
Anh ta không [Em]xứng là nơi để em [Am]dừng chân.
Kẻ thật long ở [F]phía sau, mà em chẳng thể [G]biết đâu
Đơn phương âm thầm rất [Em]lâu qua bao nhiêu ngày nắng [Am]úa màu
Hãy để anh ôm người [F]ơi, để anh lau nước [G]mắt rơi
Anh sẽ mang cả [Em]bầu trời che chở cho em [Am]một đời.
Cuộc tình tan [F]vỡ quá nhiều đậm [G]sâu thôi nín đi [Em]em rồi sẽ qua [Am]mau!
Người ta vội [F]quên, quên em rồi [G]đấy họ trao dối [Em]gian, em không chịu [Am]thấy
Chỉ vì ngày [F]ấy anh chậm một [G]bước để rồi nhìn [Em]ai làm em tổn [Am]thương…
Bỏ lại muộn phiền [F]hết đi, gạt nhẹ nước mắt [G]trên mi
Người ta chẳng thương thật [Em]lòng sao em phải nuối tiếc [Am]làm gì?
Đã dành hết cả thanh [F]xuân, để rồi đau đớn [G]vô cùng
Anh ta không [Em]xứng là nơi để em [Am]dừng chân.
Kẻ thật long ở [F]phía sau, mà em chẳng thể [G]biết đâu
Đơn phương âm thầm rất [Em]lâu qua bao nhiêu ngày nắng [Am]úa màu
Hãy để anh ôm người [F]ơi, để anh lau nước [G]mắt rơi
Anh sẽ mang cả [Em]bầu trời che chở cho em [Am]một đời.