Tỉnh [G] giấc
Bỗng thấy trong lòng hôm [C] nay khác lạ
Phone thật nhanh người [Am] anh tiếp tân
[D] Hôm nay em không đi [G] làm
Chuyển [G] bánh
Thế giới quen thuộc về [C] sau mái đầu
Đi thật nhanh và [Am] đi rất xa
[D] Nơi chẳng ai tìm được [G] ta
T-ĐK:
Tà đa [G] đá đà đa đá đà đa đá
Trời đất mênh [C] mông bao la
Tà đa [Am] đá đà đa đá đà đa đá
[D] Chẳng biết nơi [G] đâu là nhà
Tà đa [G] đá đà đa đá đà đa đá
Chỉ mỗi riêng [C] ta yêu ta
Tà đa [Am] đá đà đa đá đà đa đá
Ngồi một mình ta hát [D] ca
ĐK:
Hôm nay sao tôi cô [G] đơn quá
Hôm nay sao tôi cô [C] đơn quá
Bước một mình giữa [Am] nơi xa
[D] Còn niềm vui dường [G] như đã
Hôm nay sao tôi cô [G] đơn quá
Hôm nay sao tôi cô [C] đơn quá
Nỗi đau rơi thành [Am] hai dòng
[D] Lang thang đi dọc nhân [G] gian
Rap:
[G] Chỉ riêng mình ta ngồi đây ngả nghiêng cùng lá cùng mây
[C] Chẳng điên chẳng có ai nhận thấy từ nay bình yên chẳng quá tầm tay
[D] Người mơ xa xôi người mơ người có xe hơi nhà lầu
Ta [G] mơ tìm được ra người gắn bó hơi thở cả đời trong nhau
Vì [G] nơi ngày mai ta đến có nắng và gió ở bên
Có [C] mùi hoa dại lưu luyến và giờ chỉ thiếu một bóng người quen
Nên ta [D] cứ bầu bạn cùng cỏ là nơi những khúc rẽ bụi mờ
Để ngày kéo [G] đến với những câu hát thật vu vơ
Bỗng thấy trong lòng hôm [C] nay khác lạ
Phone thật nhanh người [Am] anh tiếp tân
[D] Hôm nay em không đi [G] làm
Chuyển [G] bánh
Thế giới quen thuộc về [C] sau mái đầu
Đi thật nhanh và [Am] đi rất xa
[D] Nơi chẳng ai tìm được [G] ta
T-ĐK:
Tà đa [G] đá đà đa đá đà đa đá
Trời đất mênh [C] mông bao la
Tà đa [Am] đá đà đa đá đà đa đá
[D] Chẳng biết nơi [G] đâu là nhà
Tà đa [G] đá đà đa đá đà đa đá
Chỉ mỗi riêng [C] ta yêu ta
Tà đa [Am] đá đà đa đá đà đa đá
Ngồi một mình ta hát [D] ca
ĐK:
Hôm nay sao tôi cô [G] đơn quá
Hôm nay sao tôi cô [C] đơn quá
Bước một mình giữa [Am] nơi xa
[D] Còn niềm vui dường [G] như đã
Hôm nay sao tôi cô [G] đơn quá
Hôm nay sao tôi cô [C] đơn quá
Nỗi đau rơi thành [Am] hai dòng
[D] Lang thang đi dọc nhân [G] gian
Rap:
[G] Chỉ riêng mình ta ngồi đây ngả nghiêng cùng lá cùng mây
[C] Chẳng điên chẳng có ai nhận thấy từ nay bình yên chẳng quá tầm tay
[D] Người mơ xa xôi người mơ người có xe hơi nhà lầu
Ta [G] mơ tìm được ra người gắn bó hơi thở cả đời trong nhau
Vì [G] nơi ngày mai ta đến có nắng và gió ở bên
Có [C] mùi hoa dại lưu luyến và giờ chỉ thiếu một bóng người quen
Nên ta [D] cứ bầu bạn cùng cỏ là nơi những khúc rẽ bụi mờ
Để ngày kéo [G] đến với những câu hát thật vu vơ