Ver1:
Lời mở [Am]đầu là tự thoại…tự thi sĩ…tự làm thơ…
Mở [Em]hầu… không tự tại vì tự tri kỉ vương màng tơ…
Màng [F]tơ vô ngũ sắc…vô ánh [G]kim…vô ánh hồng…
Nhân [Cmaj7]duyên vô hữu đắc bởi vì cố nhân luôn đánh vòng…
Đồng [Dm]thời xô ta ngã vì người ngự hậu nhã lời cay
Nay [Em]đây người mai đó ta vẫn ngộ nhận gió mời may
Nhưng [F]phong không tuyệt hảo như ta tự [G]bảo tự dối lòng
Phong [Am]xô vân đi mất và mang cái lạnh đến nhói lòng
Du [Am]lạc giữa nơi chân trời mang tấm thân rời cố tìm em
Điều [Em]ta thấy chỉ là phác họa của một bản thảo họa tiết màu đen
Ta có [F]chèn thêm âm sắc mặc ta có [G]tô thêm nét hồng
Đến cuối [Cmaj7]cùng kết quả nhận được vẫn là hắc họa trên cánh đồng
[Dm]Lòng không mong mỏi , cánh đồng giông không thổi
Mà thật sự [Em]lòng chỉ mong mỏi một ngày bóng hồng không đi khỏi
Ta muốn [F]đổi vài họa tiết để lấy thân [G]nhiệt của một ai
Nhưng có [Am]lẽ mỗi lần cầm viết ta lại lạnh cóng đôi bàn tay.
Hook:
[Am]Họa không thể tiết…họa xiết đôi bàn tay…
Họa [Dm]không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay
Họa [Em]tiết vô hữu khán…một bức họa không thể nhìn
Họa [Dm]tiết ắt hữu tính để ta phiểu bạc trong bể tình
Đâu [F]đó vẫn còn có một người họa sĩ đi ngược giông…
Tô [G]vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ, có được không ?
Trông [Em]mong người quay lại không phải đế nắm đôi bàn tay
Ta chỉ mong [Am]họa nét người lần cuối để khúc họa tiết ngày càng hay
Ver2:
Anh vẫn [Am]tìm…một cảm giác thân quen
Khung cảnh ngày [Em]cũ không còn lá phủ vài người vô phụ vẫn còn đan xen
Họ cũng [F]giống như anh , cố vẽ bức [G]tranh bằng âm sắc
Họ vẫn [Cmaj7]đứng chờ cố nhân thất lạc đã từng đoạn tình và đi mất
Dù tất [Dm]bật nơi công việc họ vẫn không quen đứng chờ ai
Mặc dù [Em]cả anh và họ đều biết hình bóng sót lại cũng dần mờ phai rồi
[F]Mệt mỏi lắm …nhưng là nghĩa [G]vụ tự đặt ra
Động thái trách [Am]nhiệm với một lời nói dành cho một người đã thật xa
Nhân [Am]thế mà…có người trước sẽ có người sau
Người đến [Em]sau sẽ thế người trước , và người đến trước phải rướt niềm đau
Có niềm [F]đau sẽ có nước mắt… có nước [G]mắt sẽ có lời ca
Có lời [Cmaj7]ca sẽ có tiếng hát, ừ thì tiếng hát được phát từ anh mà ra
[Dm]Thiên cơ vạn đời thuật toán ta tính mãi là sai
Dù biết duyên [Em]cơ từng rạng ngời chỉ là ảo ảnh của ngày mai
Vẫn là [F]họa từng tình tiết có thể bất [G]diệt cùng thời gian
Bất chấp thời [Am]tiết dù khắc nghiệt vẫn là trác tuyệt của trời ban.
Hook:
[Am]Năm tháng…sau này…người có thăm ta ?
Nụ [Dm]cười ta đã vắng và đi về trăm ngã.
Ngột [Em]ngạt vì giai điệu…vẫn êm dịu như ngày xưa
Nhưng thái [Dm]độ ta thì đã khác vì bận đi qua những ngày mưa
Mắt [F]ướt…mi cay…tim đau…lòng thì quặng thắt…
Khắt [G]cốt…ghi tâm…tự tìm nơi nào im lặng nhất.
[Em]Họa lên bức họa chi tiết về điều thật xa xôi
[Am]Không giấy, không viết, không màu và không thôi.
Outro:
[Am]Họa không thể tiết…họa xiết đôi bàn tay…
Họa [Em]không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay
Họa [F]tiết vô hữu khán…một bức [G]họa không thể nhìn
Họa [Cmaj7]tiết ắt hữu tính để ta phiểu bạc trong bể tình
Đâu [Dm]đó vẫn còn có một người họa sĩ đi ngược giông…
Tô [Em]vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ , có được không ?
Trông [F]mong người quay lại không phải đế [G]nắm đôi bàn tay
Ta chỉ mong [Am]họa nét người lần cuối để khúc họa tiết ngày càng hay.
Lời mở [Am]đầu là tự thoại…tự thi sĩ…tự làm thơ…
Mở [Em]hầu… không tự tại vì tự tri kỉ vương màng tơ…
Màng [F]tơ vô ngũ sắc…vô ánh [G]kim…vô ánh hồng…
Nhân [Cmaj7]duyên vô hữu đắc bởi vì cố nhân luôn đánh vòng…
Đồng [Dm]thời xô ta ngã vì người ngự hậu nhã lời cay
Nay [Em]đây người mai đó ta vẫn ngộ nhận gió mời may
Nhưng [F]phong không tuyệt hảo như ta tự [G]bảo tự dối lòng
Phong [Am]xô vân đi mất và mang cái lạnh đến nhói lòng
Du [Am]lạc giữa nơi chân trời mang tấm thân rời cố tìm em
Điều [Em]ta thấy chỉ là phác họa của một bản thảo họa tiết màu đen
Ta có [F]chèn thêm âm sắc mặc ta có [G]tô thêm nét hồng
Đến cuối [Cmaj7]cùng kết quả nhận được vẫn là hắc họa trên cánh đồng
[Dm]Lòng không mong mỏi , cánh đồng giông không thổi
Mà thật sự [Em]lòng chỉ mong mỏi một ngày bóng hồng không đi khỏi
Ta muốn [F]đổi vài họa tiết để lấy thân [G]nhiệt của một ai
Nhưng có [Am]lẽ mỗi lần cầm viết ta lại lạnh cóng đôi bàn tay.
Hook:
[Am]Họa không thể tiết…họa xiết đôi bàn tay…
Họa [Dm]không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay
Họa [Em]tiết vô hữu khán…một bức họa không thể nhìn
Họa [Dm]tiết ắt hữu tính để ta phiểu bạc trong bể tình
Đâu [F]đó vẫn còn có một người họa sĩ đi ngược giông…
Tô [G]vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ, có được không ?
Trông [Em]mong người quay lại không phải đế nắm đôi bàn tay
Ta chỉ mong [Am]họa nét người lần cuối để khúc họa tiết ngày càng hay
Ver2:
Anh vẫn [Am]tìm…một cảm giác thân quen
Khung cảnh ngày [Em]cũ không còn lá phủ vài người vô phụ vẫn còn đan xen
Họ cũng [F]giống như anh , cố vẽ bức [G]tranh bằng âm sắc
Họ vẫn [Cmaj7]đứng chờ cố nhân thất lạc đã từng đoạn tình và đi mất
Dù tất [Dm]bật nơi công việc họ vẫn không quen đứng chờ ai
Mặc dù [Em]cả anh và họ đều biết hình bóng sót lại cũng dần mờ phai rồi
[F]Mệt mỏi lắm …nhưng là nghĩa [G]vụ tự đặt ra
Động thái trách [Am]nhiệm với một lời nói dành cho một người đã thật xa
Nhân [Am]thế mà…có người trước sẽ có người sau
Người đến [Em]sau sẽ thế người trước , và người đến trước phải rướt niềm đau
Có niềm [F]đau sẽ có nước mắt… có nước [G]mắt sẽ có lời ca
Có lời [Cmaj7]ca sẽ có tiếng hát, ừ thì tiếng hát được phát từ anh mà ra
[Dm]Thiên cơ vạn đời thuật toán ta tính mãi là sai
Dù biết duyên [Em]cơ từng rạng ngời chỉ là ảo ảnh của ngày mai
Vẫn là [F]họa từng tình tiết có thể bất [G]diệt cùng thời gian
Bất chấp thời [Am]tiết dù khắc nghiệt vẫn là trác tuyệt của trời ban.
Hook:
[Am]Năm tháng…sau này…người có thăm ta ?
Nụ [Dm]cười ta đã vắng và đi về trăm ngã.
Ngột [Em]ngạt vì giai điệu…vẫn êm dịu như ngày xưa
Nhưng thái [Dm]độ ta thì đã khác vì bận đi qua những ngày mưa
Mắt [F]ướt…mi cay…tim đau…lòng thì quặng thắt…
Khắt [G]cốt…ghi tâm…tự tìm nơi nào im lặng nhất.
[Em]Họa lên bức họa chi tiết về điều thật xa xôi
[Am]Không giấy, không viết, không màu và không thôi.
Outro:
[Am]Họa không thể tiết…họa xiết đôi bàn tay…
Họa [Em]không thể rời viết bởi vì tình tiết vẫn còn bay
Họa [F]tiết vô hữu khán…một bức [G]họa không thể nhìn
Họa [Cmaj7]tiết ắt hữu tính để ta phiểu bạc trong bể tình
Đâu [Dm]đó vẫn còn có một người họa sĩ đi ngược giông…
Tô [Em]vẽ bằng âm ngữ những ngày đau khổ , có được không ?
Trông [F]mong người quay lại không phải đế [G]nắm đôi bàn tay
Ta chỉ mong [Am]họa nét người lần cuối để khúc họa tiết ngày càng hay.