1. Ghết-[C7]sê-ma-nê, tối [F]ấy ai bi,
Ký [Am]ức tôi hằng nhớ [C7]ghi,
Mồ [Bb]hôi pha huyết, chiến [F]đấu cô đơn,
Cứu [C7]Chúa quyết không nao [F]sờn.
Điệp Khúc:
Ghết-[C7]sê-ma-nê! Ghết-[F]sê-ma-nê!
Ký [Am]ức tôi hằng nhớ [C7]ghi,
Nhìn [Bb7]xem Chân Chúa giữa [F]lúc đêm sâu
Cúi [C7]xuống thiết tha kêu [F]cầu.
2. Giữa [C7]lúc thâm nghiêm, cảnh [F]vắng đêm sâu,
Bỗng [Am]trí tôi nhìn những [C7]đâu,
Vì [Bb]tội tôi khiến Cứu [F]Chúa đau thương,
Gánh [C7]vác hết bao đoạn [F]trường.
3. Lúc [C7]ấy môn sinh chí [F]ái lui ra,
Đến [Am]nỗi Cha Ngài cũng [C7]xa,
Thật [Bb]tôi sao rõ những [F]nỗi đau thương,
Chúa [C7]gánh thế tôi đêm [F]trường.
4. Nếu [C7]ái tâm tôi đối [F]Chúa phôi pha,
Chẳng [Am]có đâm chồi nở [C7]hoa,
Thì [Bb]xin cho thấy Ghết-[F]sê-ma-nê,
Chỗ [C7]Chúa thế tôi nặng [F]nề.
Ký [Am]ức tôi hằng nhớ [C7]ghi,
Mồ [Bb]hôi pha huyết, chiến [F]đấu cô đơn,
Cứu [C7]Chúa quyết không nao [F]sờn.
Điệp Khúc:
Ghết-[C7]sê-ma-nê! Ghết-[F]sê-ma-nê!
Ký [Am]ức tôi hằng nhớ [C7]ghi,
Nhìn [Bb7]xem Chân Chúa giữa [F]lúc đêm sâu
Cúi [C7]xuống thiết tha kêu [F]cầu.
2. Giữa [C7]lúc thâm nghiêm, cảnh [F]vắng đêm sâu,
Bỗng [Am]trí tôi nhìn những [C7]đâu,
Vì [Bb]tội tôi khiến Cứu [F]Chúa đau thương,
Gánh [C7]vác hết bao đoạn [F]trường.
3. Lúc [C7]ấy môn sinh chí [F]ái lui ra,
Đến [Am]nỗi Cha Ngài cũng [C7]xa,
Thật [Bb]tôi sao rõ những [F]nỗi đau thương,
Chúa [C7]gánh thế tôi đêm [F]trường.
4. Nếu [C7]ái tâm tôi đối [F]Chúa phôi pha,
Chẳng [Am]có đâm chồi nở [C7]hoa,
Thì [Bb]xin cho thấy Ghết-[F]sê-ma-nê,
Chỗ [C7]Chúa thế tôi nặng [F]nề.