Thứ mà [F]anh cố gắng cho em thấy là Ngô Hồng [G]Nam dần dần đã ổn hơn
Ai [Em]rồi cũng phải dần trưởng thành sau những cay [C]đắng và cả những tổn thương
[F]Mới ngày nào còn ngọt ngào, yêu [G]thương trọn vẹn nơi bờ môi
Vắt cạn nước [Em]mắt chẳng còn một giọt nào, Là [C]điều mà anh chẳng ngờ tới
Có đôi [F]lúc anh lầm tưởng mình đã có cả thế giới khi ôm[G] em thật chặt trong vòng tay
Ước mơ [Em]anh thật bình thường nhỏ bé thôi được có em sưởi [C]ấm trọn vẹn cõi lòng này
Nhưng[F] anh chẳng chịu nhìn mình đang có gì trong tay sự [G]thật vẫn là sự thật dù thật sự nó không hay
Anh còn [Em]bao gánh nặng và tình yêu đong đầy [C]sống phải thật sự sống chẳng để ai thất vọng hoài
[F]Nhưng chưa lần nào anh hối hận khi trong thời gian [G]qua anh không ngừng cố gắng
Dù nhiều [Em]lúc cảm thấy rã rời ở đôi chân ước có [C]thể ngã gục giữa phố vắng
[F]Em đã từng là, em vẫn luôn là trọn [G]vẹn yếu đuối ở trong anh
[Em]Em đã từng là, em vẫn luôn là niềm hi [C]vọng mặc dù nó mong manh
[F]Em đã từng là, em vẫn luôn là sự bình [G]yên giống như trời trong xanh
[Em]Em đã từng là, em vẫn luôn là điều đáng [C]quên mà thực sự anh không đành
Anh cảm [F]thấy may mắn vì có em cùng đi qua khoảng thời [G]gian thật sự vất vả
Điều mà [Em]anh nên nói ở lần gặp cuối cùng là [C]cảm ơn em vì tất cả..!
[F]Người [G]hỡi.. [Em]người [C]ơi…[F]Tình [G]ta… [Em]tình [C]xa…
Dẫu [F]biết tình dang [G]dở nhưng [Em]em cũng đâu [C]ngờ
Thôi [F]anh đừng nuối [G]tiếc chìm [Em]đắm trong ưu [C]phiền
Và [F]giờ anh còn lại gì ngoài căn phòng [G]trống cùng sự cô đơn
Nỗi buồn [Em]anh vẫn chưa thể bỏ mà càng [C]lúc lại càng to hơn
Anh mong [F]em hãy nhớ về anh như một [G]người lạ đã từng quen
Những kỉ [Em]niệm đẹp xưa hãy giữ và em [C]ơi em chớ đừng quên
Anh chỉ [F]mong khi không [G]em, anh sẽ ổn hơn
Không [Em]có cãi vã từ những [C]câu chuyện bé cỏn con
Và không [F]còn những lần [G]anh đau đầu nhức óc
Anh [Em]không làm em phải đau, và rồi [C]em phải ấm ức khóc
Lời cảm [F]ơn anh cũng chẳng dám nói sau khi [G]chia tay, là những ngày u ám tới
Nhốt mình trong [Em]phòng, im lặng và xám hối những ngày không [C]em anh một mình cũng đáng thôi
Nhưng em [F]ơi, anh còn nợ [G]em là cả một chữ tình
Xa anh [Em]rồi, em có lẻ [C]loi thì cũng hãy giữ mình
Đừng bỏ[F] ăn,cả ngày cho đến tối Đừng thức [G]khuya vì bộ phim mà em coi
Đừng giữ [Em]những thói quen như thế nữa Dặn dò em lần [C]cuối cùng không biết em nghe chưa?
Còn riêng [F]anh…. [G] Còn riêng [Em]anh [C]
[F]Người [G]hỡi.. [Em]người [C]ơi…[F]Tình [G]ta… [Em]tình [C]xa…
Dẫu [F]biết tình dang [G]dở nhưng [Em]em cũng đâu [C]ngờ
Thôi [F]anh đừng nuối [G]tiếc chìm [Em]đắm trong ưu [C]phiền
Ai [Em]rồi cũng phải dần trưởng thành sau những cay [C]đắng và cả những tổn thương
[F]Mới ngày nào còn ngọt ngào, yêu [G]thương trọn vẹn nơi bờ môi
Vắt cạn nước [Em]mắt chẳng còn một giọt nào, Là [C]điều mà anh chẳng ngờ tới
Có đôi [F]lúc anh lầm tưởng mình đã có cả thế giới khi ôm[G] em thật chặt trong vòng tay
Ước mơ [Em]anh thật bình thường nhỏ bé thôi được có em sưởi [C]ấm trọn vẹn cõi lòng này
Nhưng[F] anh chẳng chịu nhìn mình đang có gì trong tay sự [G]thật vẫn là sự thật dù thật sự nó không hay
Anh còn [Em]bao gánh nặng và tình yêu đong đầy [C]sống phải thật sự sống chẳng để ai thất vọng hoài
[F]Nhưng chưa lần nào anh hối hận khi trong thời gian [G]qua anh không ngừng cố gắng
Dù nhiều [Em]lúc cảm thấy rã rời ở đôi chân ước có [C]thể ngã gục giữa phố vắng
[F]Em đã từng là, em vẫn luôn là trọn [G]vẹn yếu đuối ở trong anh
[Em]Em đã từng là, em vẫn luôn là niềm hi [C]vọng mặc dù nó mong manh
[F]Em đã từng là, em vẫn luôn là sự bình [G]yên giống như trời trong xanh
[Em]Em đã từng là, em vẫn luôn là điều đáng [C]quên mà thực sự anh không đành
Anh cảm [F]thấy may mắn vì có em cùng đi qua khoảng thời [G]gian thật sự vất vả
Điều mà [Em]anh nên nói ở lần gặp cuối cùng là [C]cảm ơn em vì tất cả..!
[F]Người [G]hỡi.. [Em]người [C]ơi…[F]Tình [G]ta… [Em]tình [C]xa…
Dẫu [F]biết tình dang [G]dở nhưng [Em]em cũng đâu [C]ngờ
Thôi [F]anh đừng nuối [G]tiếc chìm [Em]đắm trong ưu [C]phiền
Và [F]giờ anh còn lại gì ngoài căn phòng [G]trống cùng sự cô đơn
Nỗi buồn [Em]anh vẫn chưa thể bỏ mà càng [C]lúc lại càng to hơn
Anh mong [F]em hãy nhớ về anh như một [G]người lạ đã từng quen
Những kỉ [Em]niệm đẹp xưa hãy giữ và em [C]ơi em chớ đừng quên
Anh chỉ [F]mong khi không [G]em, anh sẽ ổn hơn
Không [Em]có cãi vã từ những [C]câu chuyện bé cỏn con
Và không [F]còn những lần [G]anh đau đầu nhức óc
Anh [Em]không làm em phải đau, và rồi [C]em phải ấm ức khóc
Lời cảm [F]ơn anh cũng chẳng dám nói sau khi [G]chia tay, là những ngày u ám tới
Nhốt mình trong [Em]phòng, im lặng và xám hối những ngày không [C]em anh một mình cũng đáng thôi
Nhưng em [F]ơi, anh còn nợ [G]em là cả một chữ tình
Xa anh [Em]rồi, em có lẻ [C]loi thì cũng hãy giữ mình
Đừng bỏ[F] ăn,cả ngày cho đến tối Đừng thức [G]khuya vì bộ phim mà em coi
Đừng giữ [Em]những thói quen như thế nữa Dặn dò em lần [C]cuối cùng không biết em nghe chưa?
Còn riêng [F]anh…. [G] Còn riêng [Em]anh [C]
[F]Người [G]hỡi.. [Em]người [C]ơi…[F]Tình [G]ta… [Em]tình [C]xa…
Dẫu [F]biết tình dang [G]dở nhưng [Em]em cũng đâu [C]ngờ
Thôi [F]anh đừng nuối [G]tiếc chìm [Em]đắm trong ưu [C]phiền