CÓ ĐÂU LÀ MÃI MÃI
1. Đôi khi khoảng [Cm] trống
Cả thế giới chẳng thể nào [Fm] vơi đi những xót xa
Rồi thì [Bb] yêu có đâu được lâu
Mà nỗi [Gm7]đau cứ in hằn sâu
Ngày sắp [Cm] tới muôn ngàn bão [Fm] giông
Đắng [Gm] cay nhiều [Gm7] hơn.
2. Mất hết lý [Cm] trí
Mất luôn cả trái tim là [Fm] ta luôn khao khát yêu
Tường [Bb] rằng hiểu nhau
Cho đến khi vỡ tan mình đã mất [Gm7] nhau
Là [Cm] điều thật không giản [Bb] đơn
Chỉ một [Gm] người rồi không ngó [Cm] tên.
ĐK
Tưởng thật [Cm] gần nhưng rất xa [Cm] xôi
Đoạn nhạc [Cm] buồn con nước cuốn [Gm] trôi
Bầu trời [Cm] này màu mây xám [Bb] đen
Nhưng hồn [Ab] ta như đang thiêu [Gm7] cháy
Chẳng điều [Cm] gì vĩnh cửu thiên [C] thu
Tình còn [C] nồng rồi cũng nát [Gm7] tan
Chỉ một [Cm] mình nơi chốn hoang [Bb] vu
Cô [Gm7] liêu quạnh hiu tháng [Cm] ngày.
1. Đôi khi khoảng [Cm] trống
Cả thế giới chẳng thể nào [Fm] vơi đi những xót xa
Rồi thì [Bb] yêu có đâu được lâu
Mà nỗi [Gm7]đau cứ in hằn sâu
Ngày sắp [Cm] tới muôn ngàn bão [Fm] giông
Đắng [Gm] cay nhiều [Gm7] hơn.
2. Mất hết lý [Cm] trí
Mất luôn cả trái tim là [Fm] ta luôn khao khát yêu
Tường [Bb] rằng hiểu nhau
Cho đến khi vỡ tan mình đã mất [Gm7] nhau
Là [Cm] điều thật không giản [Bb] đơn
Chỉ một [Gm] người rồi không ngó [Cm] tên.
ĐK
Tưởng thật [Cm] gần nhưng rất xa [Cm] xôi
Đoạn nhạc [Cm] buồn con nước cuốn [Gm] trôi
Bầu trời [Cm] này màu mây xám [Bb] đen
Nhưng hồn [Ab] ta như đang thiêu [Gm7] cháy
Chẳng điều [Cm] gì vĩnh cửu thiên [C] thu
Tình còn [C] nồng rồi cũng nát [Gm7] tan
Chỉ một [Cm] mình nơi chốn hoang [Bb] vu
Cô [Gm7] liêu quạnh hiu tháng [Cm] ngày.